Filtrar por género
- 297 - Truyện ngắn: Giấc mơ bông chuối pháo
Chị tần ngần đứng trước ngôi nhà ấy. Cửa đóng khóa. Câm lặng. Những bông hoa chuối cố thiêu đốt những hơi thở cuối cùng.Chị rơi vào hụt hẫng. Suốt cả chiều, chị tha thẩn quanh ngôi nhà mà vẫn không thấy bóng dáng người đàn ông đâu cả. Con phố vốn kiệm lời. Giờ càng lặng thầm hơn. Mọi cánh cổng đã khép. Đèn bật sáng. Chị hoang mang trong suy nghĩ của mình. Chị chôn chân ở đây để làm chi? Khi mà cánh cổng kia án ngữ bằng một lời từ chối. Chị chờ mong điều gì? Khi mà sương đêm đã trùm phủ làn tóc rối. Có cái gì nghèn nghẹn. Dâng lên một nỗi xót xa. Tác giả: Nguyệt ChuGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 33p29g
Fri, 30 Aug 2024 - 33min - 296 - Truyện ngắn: Ghen
Chị bỏ ra ba triệu bảy trăm nghìn đồng mua lọ nước hoa Chanel women xức cho thơm. Một ít thực phẩm chức năng vừa để uống, bôi lên da và dầu dưỡng tóc. Phải đi tút tát lại mái tóc, xăm cái chân mày, phun lại bờ môi. Chị nhìn mình trong gương. Làn da trắng, tóc nâu, môi đỏ... Trong thời gian tìm ra bằng chứng phạm tội của chồng, chị cần phải làm một người đàn bà đẹp. Đàn bà không thể không đẹp. Để xấu là coi thường mình, là phá sản hôn nhân. Chị lấy lọ nước hoa, bấm nhẹ nút, hương thơm bật ra. Lịch sự, trang nhã. Hương thơm của Chanel women mới lãng mạn làm sao. Con bé phụ làm tóc che miệng cười, chị phát hiện ra, lườm nó. - Gì thế nhóc? - Mấy bà sồn sồn hay đến tút tát ở đây, chồng toàn ngoại tình cả đấy. Tác giả: Hoàng Hải LâmGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 20p17g
Mon, 26 Aug 2024 - 20min - 295 - Truyện ngắn: Hoa dành dành
Trong vùng rừng đơn vị của Vinh ém quân mọc rất nhiều cây hoa dành dành. Có những triền đồi chỉ nở bát ngát một mầu hoa trắng muốt, phả vào không gian mùi hương dìu dịu, một mùi hương đặc trưng không giống bất cứ một loài hoa nào.Có lẽ mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu đơn vị của Vinh ngày ấy không được cấp trên cử bổ sung về một nữ chiến sĩ cứu thương, và, người nữ cứu thương ấy ngay từ giây phút đầu tiên đã làm tâm hồn Vinh choáng váng như có tiếng sét từ trời cao đổ xuống. Tác giả: Đào Nguyên HảiGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 19p38g
Fri, 23 Aug 2024 - 19min - 294 - Truyện ngắn: Tình dứa
Nhà ông Hai Nhứt nằm choi loi ở cuối ấp Cây Dứa, cạnh cây cầu chữ Y bắc qua ngã ba Chờ Đợi. Ông chỉ có một mình, không vợ con cho nên cái nhà của ông cũng nhỏ bé cô đơn như chính bản thân chủ nó vậy. Được cái là nền nhà rất cao ráo, tháng tám, tháng chín âm lịch nước nổi lêu bêu cũng không ngập được. Tuy nhiên thứ mà bọn trẻ thích là miếng vườn rộng phía sau nhà ông. Vườn nhà ông trồng đủ thứ cây. Mấy gốc xoài thơm, dăm cây mận da người, chục gốc nhãn da bò, còn có hai cây mít to ở đầu bờ, nơi ông giăng cái võng dù bạc mầu cũ kỹ nằm nghỉ mỗi buổi trưa. Đặc biệt, còn một khoảng đất rộng ông không trồng gì hết mà đắp cao ráo, nện chặt như nền nhà. Đây là nơi chiều chiều bọn trẻ tụ tập lại chơi nhảy dây, nhảy cò chẹp, đá bóng... Tác giả: Quân TấnGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p15g
Mon, 19 Aug 2024 - 21min - 293 - Truyện ngắn: Đường về
Cả sườn núi cũng phải nín thở, lặng ngắt khi chiếc xe bò chở hai mẹ con người thiếu phụ lăn qua khu vực có những chiếc rãnh xẻ dọc và sâu quanh vách đá. Dĩ nhiên kéo xe là một chú bò đực ức rộng và có bốn vó như vó ngựa. Buổi chiều chị đã cho nó ăn một bó cỏ mật để dành từ mùa đông năm ngoái (khi ấy chưa có chuyện gì xảy ra). Nó nhai chậm rãi. Nếu không hiểu tính nết nó, sẽ có thể hiểu nhầm nó kiếm cớ nấn ná để chiều tối không phải đi qua cái vùng rãnh đáng sợ trên vách núi cao. Chị đã nhẫn nại ngồi chờ nó trên bãi cỏ, ngắm mặt trời từ từ trôi về hướng hoàng hôn. Phía sau, cậu con trai mười tuổi nhai ngấu nghiến cái bánh mì kẹp ruốc, tranh thủ lúc con Rộng đang nhai cỏ. Tác giả: Võ Thị Xuân HàGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 23p42g
Fri, 16 Aug 2024 - 23min - 292 - Truyện ngắn: Báu vật
Thủy lặng lẽ quỳ xuống trước ban Tam bảo. Cô lấy chày gõ nhẹ vào chiếc chuông đồng khiến âm thanh ngân vang lảnh lót như đánh thức các pho tượng trên cao tỉnh giấc để chứng kiến lời thỉnh cầu của một con chiên. Hôm nay không phải tuần rằm, không phải ngày lễ nên ngôi chùa nổi tiếng linh thiêng này khá vắng lặng, tưởng như nghe được cả tiếng lá rơi. Lòng Thủy trống rỗng, không nghĩ ngợi, không lo toan, cảm giác lâng lâng y như lúc ngồi thiền tập tâm năng trong căn phòng ngủ bé như chuồng chim bồ câu, khi Quân - chồng cô đi công tác xa nhà. Tác giả: Trần Thúy LànhGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 19p54g
Mon, 12 Aug 2024 - 19min - 291 - Truyện ngắn: Cổ tích về mẹ
Buổi sáng hôm ấy bố nó chợt nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn ở điện thoại di động. Anh mở ra và đọc được một dòng tin thật khó hiểu: Mẹ cũng nhớ con lắm. Ðúng thế con ạ. Chết, tức là mẹ đi rất xa. Nhưng rồi một ngày nào đó mẹ sẽ trở về với con. Nhất định là như thế con ạ. Ðọc dòng tin nhắn anh thấy thật khó hiểu. Anh kiểm tra lại số điện thoại di động của người vừa gửi tin. Giật mình! Ðó chính là số máy của người vợ xấu số của anh. Sao lại có chuyện lạ lùng đến vậy? Sau một tuần ngày vợ mất, anh đã đem trả lại cái "sim" này cho một trạm bưu chính viễn thông. Không phải anh vô tâm, vô cảm mà vì anh không đủ sức chịu đựng mỗi khi nhìn thấy bất cứ di vật nào của vợ. Anh hoang mang bấm máy xem lại tất cả phần "các tin đã gửi" trong máy điện thoại của mình, mong tìm ra một điều gì đó. Ðây rồi! Anh phát hiện thấy trong điện thoại một dòng tin gửi đi cách đây khoảng hơn một tiếng đồng hồ. Dòng tin viết sai khá nhiều lỗi chính tả và không hề có một dấu chấm, dấu phẩy: Con chào mẹ con nhớ mẹ lắm bác Hùng bảo mẹ chết tức là mẹ đi rất xa nhưng sao mẹ lâu về thế. Tác giả: Hồ Thủy GiangGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 18p19g
Fri, 09 Aug 2024 - 18min - 290 - Truyện ngắn: Xứ người già
Xứ đang vào mùa mưa. Đất ẩm ẩm nhão nhoét. Nước lúc nào cũng chực chờ nối nhau mà xối xuống. Có khi nước trút ào ào như giận dữ. Những khi ấy nhìn mưa mà não ruột. Đàn bà biết làm gì ngoài nhìn nhau rồi nhìn mưa. Đàn ông thì gầy bàn nhậu. Trời, nhậu huyên thuyên cả tối mà mưa không dừng. Làm ăn được gì với mưa đâu. Đám thanh niên hầu hết đã rời xứ lên thành phố. Làm công nhân, đi chạy bàn, vài đứa đi học. Gì cũng được, miễn là đi. Có đứa khi đi, chỉ là để cho oách với người đời: Tao làm trên phố. Vậy thôi. Mỗi tháng, tiền có bao nhiêu hết bấy nhiêu. Lương không đủ sống lấy đâu gửi về nhà. Tiền ăn, tiền trọ, tiền trang trải đủ thứ... sống ở phố chưa bao giờ là dễ dàng như nhiều người nhìn những hào nhoáng lung linh mà nghĩ. Ruộng rẫy ở nhà dành lại cho ba mẹ, ông bà hết, nhà ai không còn sức làm thì cho thuê, có khi bỏ không. Mỗi người một lựa chọn, biết làm sao. Chỉ biết những người ở nhà thì buồn. Tác giả: Đinh Thùy HươngGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 17p59g
Mon, 05 Aug 2024 - 17min - 289 - Truyện ngắn: Trăng muộn
Nàng tỉnh lại vào một đêm muộn trăng, quờ tay tìm chồng chạm vào bốn bên phên vách xéo xộc, chật chội. Nàng hoảng hốt, bật khóc, đập cửa gọi chồng khi nhận ra mình bị nhốt trong một cái chuồng nhỏ dưới gầm sàn. Nhưng chẳng có tiếng đáp ngoài tiếng lũ gà chuồng bên nhao nhác vì bị nàng đánh thức và âm thanh rỉ rả não nề của lũ côn trùng đêm. Vài vệt trăng len qua khe vách loang loáng như ma trơi theo từng cử động hoảng hốt điên loạn của nàng. Rồi lũ gà cũng mặc tiếng khóc ấy, lặng dần chìm vào giấc ngủ. Tác giả: Phạm Tú AnhGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 20p21g
Fri, 02 Aug 2024 - 20min - 288 - Truyện ngắn: Yêu lính
Cô không khóc. Mắt cô buồn sâu thẳm. Tùng hiểu, bấy lâu cô chờ đợi đã quá đủ. Tuổi đời đẹp nhất cô đã dành cho anh. Anh đã không mang lại cho cô những tháng ngày trọn vẹn trong tình yêu. Ðó là thiệt thòi mà cô phải chịu vì yêu anh. Phần anh, anh cũng không thể nào để cô chịu đựng thêm nữa. Nhưng nếu vì cô mà rời bỏ quân ngũ, rời bỏ đồng đội thì anh càng không thể. Cô là người sinh ra để sống trong bình yên, hạnh phúc. Ðời sinh cô ra để viết cho mọi người những trang văn hay, những vần thơ đẹp đưa con người đến với tình cảm thánh thiện. Anh đã giữ cô làm của riêng quá lâu rồi. Anh phải trả cô về với cuộc đời của cô. Tùng nghe tim mình nghẹn lại như ngừng đập. Tác giả: Nguyễn Thị Diệp MaiGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 253p35g
Mon, 29 Jul 2024 - 23min - 287 - Truyện ngắn: Trong ngõ cụt
- Lạ lắm chị Béo ơi. Chiếc giường đôi kê sát cửa sổ chỉ có mỗi cái gối, còn trên góc bàn làm việc, đến mấy chai rượu tây các loại. Trong nhà chẳng có gì ngoài sách. Sách xếp đặc các tầng trong ba giá gỗ.Chị Béo vừa cười vừa hỏi:- Cô Lài thấy anh ấy thế nào?- Hãi. Mắt lạnh tanh, Trông như người rừng.Chợt ai đó nói khẽ. “Hắn kìa.” Mọi ánh mắt ngước nhìn người đàn ông tầm thước, trong sắc phục màu chàm. Họ nhận thấy, khuôn mặt người này đậm chất đàn ông, trán cao, miệng rộng, nhân trung sâu, mái tóc muối tiêu búi như củ tỏi sau gáy. Chỉ vì râu quai nón không chịu cạo, nên trông hơi hoang dã, riêng đôi mắt anh ta sáng và buồn chứ không lạnh như Lài nhận xét. Tác giả: Nguyễn Thị Ngọc HàGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 30p22g
Fri, 26 Jul 2024 - 30min - 286 - Truyện ngắn: Dì Mẩn
Nhà dì Mẩn lọt giữa xóm Vân. Ngõ vào nhà dì có hàng ô-rô cao chạm ngực, được cắt ngọn bằng chằn chặn. Một ngôi nhà gạch ba gian hai trái, xây từ hồi nảo hồi nao, mái ngói rêu mốc phủ dày như rải lá. Những hôm có mưa rào, tôi chụm tay hứng nước mái hiên để uống và uống luôn cả cái mùi rêu tanh tanh mốc mốc. Vườn nhà dì rộng, lá rụng vàng đầy gốc cây được quét vun thành từng đống. Còn trên những cây ăn quả lâu niên, lá xanh kín mít đến nỗi chẳng có sợi nắng nào xuyên qua được. Thích nhất là trong vườn có rất nhiều thứ cây ăn quả. Tác giả: Nguyễn Trọng VănGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 18p10g
Mon, 22 Jul 2024 - 18min - 285 - Truyện ngắn: Ông bà ngày xưa
Cô cháu cười phá lên, mắt liếc nhìn cái bụng to như thùng tô nô của ông, chả tưởng tượng nổi ngày xưa ông ngoại mình ra sao. Còn bà, giờ chỉ còn kiểu đầu uốn quăn lấp lánh ánh bạch kim, ngắn lúp xúp quanh cổ. Ông bà vốn khắc khẩu nhau. Bà giỏi ca dao tục ngữ, ví von, dân kĩ thuật mà nói câu nào sắc câu nấy. Ông thì kĩ sư lâm nghiệp, cả đời bôn ba rừng núi với công trình xây dựng, tính vốn cả nể hiền lành. Mà không hiền sao được với bà. Lúc nào ông cũng có cái vẻ nin nín, nhun nhún và ánh mắt trông về bà với đầy vẻ trìu mến. Tác giả: Hương ThịGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 17p32g
Fri, 19 Jul 2024 - 17min - 284 - Truyện ngắn: Con Lu Lu
Bắt đầu có cảm tình với Lu Lu, tôi thấy dễ chịu khi vuốt ve hay thủ thỉ với nó. Mọi thứ quanh tôi trở nên suông mềm, dễ chịu. Tôi không thấy nóng mặt nếu anh hàng xóm buông lời chọc ghẹo nữa. Con Lu đã cảm hóa tôi rồi. Khi bình tĩnh đón nhận những câu bông đùa bằng thiện chí, tôi nhận ra người đàn ông này nói chuyện có duyên. Biết gây cười. (Không dễ đâu nhé, làm người ta cười không dễ như bắt người ta khóc). Tôi luôn mất bình tĩnh mỗi lần anh đọc được ý nghĩ sâu kín từ những câu chữ cười cợt. Tôi rất hài lòng về cách lèo lái câu chuyện của anh. Phục hồi sau đợt ốm, anh mang một diện mạo hoàn toàn khác. Khuôn mặt khoặm, đôi mắt tiềm ẩn sự u buồn. Anh sở hữu gương mặt không quá điển trai nhưng lại quyến rũ. Tự dưng thấy mồ hôi rịn ra từ khắp các lỗ chân lông. Tác giả: Nguyễn Thị Bích NhànGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Đoàn Đức HùngThời lượng: 16p28g
Mon, 15 Jul 2024 - 16min - 283 - Truyện ngắn: Chiều tím sông Giang
Từ hôm anh Hưởng đi. Chị Nhạn xin với mẹ anh chặt đi hàng rào dâm bụt chia giữa hai vườn cho thoáng. Bà cụ đã đi lại được, cọm cọm ôm rơm vàng trải lên giàn mướp đang độ nở hoa. Tôi theo sau bà như một con mèo nhỏ. Bà là một cây đại thụ đã trải qua không biết bao nhiêu là giông bão với hàng núi những kinh nghiệm thời chiến mà đến cả chị Nhạn nhiều khi cũng phải bật cười. Bà che cho những nụ hoa mướp vàng để tránh máy bay địch. Theo bà, chỗ nào có hoa trái ắt hẳn chỗ ấy có người ở. Thật ra, tôi không tán thành cách đó lắm. Ngoài đồng lúa vẫn xanh rì thì làm sao mà bọn Mỹ lại không biết được nhưng đi theo bà tôi có thể tìm thấy cả những cụ chuồn chuồn ngủ quên trên những cọng rơm khô hay những anh rắn mối béo mẫm ngơ ngác trên giàn đầy rơm mà cứ ngỡ tơ hồng ai vừa hong trong nắng. Tác giả: Trần Quỳnh NgaGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Võ Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 20p45g
Fri, 12 Jul 2024 - 20min - 282 - Truyện ngắn: Cái thòng lọng
Con Thớt chuẩn chỉ việc canh gác, rảnh rỗi vẫn nô đùa với ong bướm. Đặc biệt không cắn gà, không vờn chim trong lồng, không dồn mèo, không cậy nồi ăn vụng. Nó tránh xa mọi cạm bẫy, mọi rắc rối. Khách quen thì sủa ba tiếng. Khách lạ sủa đến khi có chủ nhà quát thôi mới thôi. Đêm hôm thì khỏi phải nói. Cái bọn câu trộm chó chuyên nghiệp dùng đủ mọi trò đều bị nó lật tẩy. Như thể nó biết cục thịt ấy có bả, cái tiếng rên ư ử ấy không phải của một con chó cái đến kì mà của một thằng người. Kích điện cũng không chạm được vào người nó vì nó không chạy ra đường...Côn, que, gậy gộc càng chẳng ăn thua.Làng đồn nhà ấy có con chó khôn, khôn đến nỗi chủ cũng không lừa nổi nó để xích vào. Từ chuyện chó lại ra chuyện người. Chó thì khôn thế mà người thì... Tác giả: Tống Ngọc HânGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Võ Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 24p30g
Mon, 08 Jul 2024 - 24min - 281 - Truyện ngắn: Thị trấn của những giấc mơ
Dù đã ở thị trấn Y. đến ngày thứ ba, Thi vẫn bất ngờ với “vũ điệu gió” ở đất này. Vừa phóng khoáng, vừa nồng nhiệt, nhưng cũng rất đỗi dịu dàng, say đắm. Chiều ngày đầu tiên đến thị trấn, Thi đã sung sướng ngồi vắt vẻo trên sườn dốc, buông tóc cho gió giỡn đùa, mắt ngóng về phía núi xa đang chìm dần trong mây mù bảng lảng, cảm nhận mùi khói bếp nôn nao quyện trong không gian. Ngày thứ hai, cô theo Hân vào bản, lội suối đến tận chân thác Mây. Ở đó, cô được nghe gió hát. Những âm thanh vi vút xuyên qua những khe đá, vang lên những âm thanh kỳ vĩ, lúc thưa, lúc nhặt, hòa trong tiếng nước xối vào những phiến đá phủ rêu xanh rì tạo thành giai điệu mê đắm. Hôm nay, hình như gió biết cô rời đi nên đang cố níu chân bằng những vòng xoáy bịn rịn, mang theo hơi cỏ ngai ngái của đồng rừng và những cánh lá khô bay lên chênh chao, thảng thốt. Tác giả: Phong ĐiệpGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Tuấn AnhThời lượng: 21p29g
Fri, 05 Jul 2024 - 21min - 280 - Truyện ngắn: Nắng ở đồi hoang
Ở cái đồi hoang này, bao nhiêu năm nay vẫn chỉ mấy chục nóc nhà, toàn lũ đực rựa, bò từ dưới đáy bùn bò lên. Đứa tù tội, đứa trốn nợ, đứa bỏ vợ hận đời chứ không người lương thiện nào muốn ở. Người ở đồi hoang, sống bằng nghề chặt gỗ bán, và săn cá suối. Những khoảng đồi dần trống trơn, cứ loang dần, loang dần... Lý cũng nương vào đấy. Mỗi đêm, đàn ông đến, mang theo mồi thơm, để trả công cho Lý. Rồi ngày cũng qua, đợi đến khi già rồi chết. Tác giả: Cao Nguyệt NguyênGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 19p04g
Mon, 01 Jul 2024 - 19min - 279 - Truyện ngắn: Gió ngược mùa
Ngôi nhà ngói ba gian hai chái của lão Bạng nằm ở đầu làng Diễn như cái thùng hút gió. Thênh thang. Thông thống. Ba gian nhà ngập tràn ba gian nắng. Thứ nắng đầu xuân hiền hòa mà khiêu khích. Lão Bạng đang bắt lại tấm lưới then mỏng chuẩn bị ra lạch Quèn thả cá. Một đầu lưới ngoắc vào bờ rào, đầu còn lại nằm gọn trong đôi bàn tay gọng kìm, gân guốc của lão. Tấm lưới trông như tấm mành cước mỏng màu trắng. Cứ rung nhè nhẹ mỗi khi có cơn gió thổi qua hay những động tác giật đều đều của lão nhằm giũ sạch tấm lưới. Không biết bao nhiêu là nắng mai dính đầy mắt lưới. Tác giả: Hoàng NghĩaGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 20p40g
Fri, 28 Jun 2024 - 20min - 278 - Truyện ngắn: Nắng lên ở Mơ Kây
Tôi dần dần nhận ra tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa. Nhưng rốt cuộc thì bây giờ tôi là ai? Nhiều lần hỏi, nhiều lần đưa ra đáp án nhưng tôi không thỏa mãn được tôi. Tôi vẫn đi tìm mình là ai. Cuối cùng, tôi nghĩ tôi là một cái ti-vi nhiều kênh, mỗi người đều chọn cho tôi một tôi riêng biệt, ưa thích khi đứng trước mặt họ. Với đồng nghiệp cùng cơ quan tôi là một người dễ tính, rượu bia tốt, không có nhiều toan tính. Với hàng xóm tôi là một gã khó ưa, mặt lúc nào cũng lầm lầm lì lì, chẳng mấy khi nói chuyện với ai...Còn với vợ tôi là một người khá vô dụng, nhu nhược, chẳng biết sửa điện nước, đến đóng cái đinh treo bức tranh trên tường cũng phải đi nhờ. Thu nhập phập phồng thoi thóp hằng tháng chủ yếu nhờ lương, chẳng biết mở rộng các mối quan hệ để kiếm thêm...Chỉ còn trong mắt con bé, tôi vẫn có gì đấy tốt đẹp. Nhìn tôi, nó vẫn cười, mắt đen láy, nhắc tôi phải là tôi chứ không ai khác. Tác giả: Đinh PhươngGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 20p22g
Mon, 24 Jun 2024 - 20min - 277 - Truyện ngắn: Hương thảo dược
Mùi ngồi xuống chiếc ghế nhựa, bác Phúc cầm tay người kia đặt xuống chiếu cho cô bắt mạch. Bàn tay Mùi khẽ khàng chạm xuống cổ tay anh ta. Mạch chìm không đều, lúc nhanh, lúc chậm. Từ người anh ta toát ra mùi rượu nồng nặc, cả mùi mồ hôi dầu, mùi hương nhang khiến Mùi chột dạ. Ngón tay Mùi run run khi cô vô tình chạm vào cái nốt ruồi to như hạt đậu trên cổ tay người bệnh. Cô choáng váng. Cánh mũi Mùi chợt tấy đỏ lên, nước mũi ròng ròng. Cả mặt cô cũng đỏ tấy. Không lẫn đi đâu được, nốt ruồi trên cổ tay này… Tác giả: Nguyễn Thu HằngGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 29p09g
Fri, 21 Jun 2024 - 29min - 276 - Truyện ngắn: Vương hương dạ lý
Đang là mùa hè, hai đứa con cô đã tranh thủ nhảy tàu về quê ngoại tận hưởng kỳ nghỉ bên biển xanh, nắng vàng. Cô nhìn con kéo va-li vui vẻ ra khỏi nhà, thấy như chúng kéo cả tuổi mình đi xa. Còn lại một mình, lại là ngày nghỉ, cô quyết định xếp máy tính sang một bên, pha một ly cà-phê nóng, nướng một chiếc bánh sừng bò nhỏ. Lâu rồi, cô đã bỏ quên thói quen uống cà-phê dưới vòm hoa dạ lý. Cây hoa dạ lý Tình trồng từ hồi mới xây nhà. Cô không bận tâm mấy đến vòm hoa. So với những chậu hồng ngoại đầy kiêu sa, sặc sỡ, vòm hoa dạ lý lặng lẽ tỏa bóng mát che một góc sân, không mảy may khoe sắc. Thỉnh thoảng, vào những ngày Tết nhất, cô mới rảnh tay dọn dẹp và ngó nghiêng đến nó. Dạ lý chỉ nở nhiều và tỏa hương nồng nặc vào buổi đêm. Tình nói đó là những ngôi sao có mùi hương. Mặc kệ việc vòm hoa trở nên mờ nhạt vì kém sắc vào ban ngày, anh vẫn mê thứ hương thơm lạ lùng của nó tỏa ra buổi tối. Những thứ có mùi hương anh đều thích. Như lọ nước hoa mùi hổ phách hay mùi cỏ xạ hương mà cô hay dùng. Nhiều lúc anh chỉ muốn tựa mãi vào vai, vào cổ cô để hít đầy thứ mùi quyến luyến đó Tác giả: Trần Huyền TrangGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 17p41g
Mon, 17 Jun 2024 - 17min - 275 - Truyện ngắn: Rơi xuống biển cả
Thái Bình Dương, trớ trêu thay cái tên hiền hòa! Sóng lớn là trạng thái thường xuyên của nó. Chao ôi! Giữa cái đại dương vô định này, một hàng không mẫu hạm khổng lồ, thậm chí cả một hạm đội liệu có ý nghĩa gì, huống hồ một con người, một chàng thủy thủ, kể cả chàng ta như anh, đứng giữa đồng đội cao vọt lên, một mét bảy, nặng bảy chục ký. Tần thuộc loại đặc biệt về tầm vóc, sức nặng, nhưng những chỉ số ấy, có nghĩa lý gì với biển cả? Nghĩa lý gì với cơn bão cấp 10, có ngọn sóng tỏa dài, bọt dày đặc, trắng xóa từng dải lớn. Nghĩa lý gì với cơn bão cấp 11, sóng lớn tới mức che lấp cả một con tàu nhỏ. Vô nghĩa hết, cả con người anh trước những con sóng lừng lững cao dài như những sơn mạch. Trời! Chúng chồm tới, đè rập anh, cuốn anh vào trong nó, tung anh lên rồi lại nhận anh xuống. Anh bị ném đi, bị giằng lại. Anh giống như một cái cọng rác thôi. Tác giả: Ma Văn KhángGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 27p02g
Fri, 14 Jun 2024 - 27min - 274 - Truyện ngắn: Nậm Khiêu
Tương tựa cửa lều nhìn ra mặt hồ phía trước. Sương sớm bảng lảng, chờn vờn trên mặt hồ. Anh với tay rót một chén nước chè. Gió nhè nhẹ. Cái nhà bè dập dềnh khe khẽ. Tiếng cá quẫy nước lóc chóc. Mặt hồ lăn tăn sóng. Những con sóng nối nhau chạy vào sương mù. Tương khẽ thở dài. Yên ắng quá. Một mình anh với những lồng cá lặng câm. Không! Không phải mình anh! Còn Phiên và bé Liền nữa chứ! Họ ở đâu đó trên mặt hồ kia thôi. Ánh mắt anh dõi sâu vào sương mù. Không có gương mặt nào ở đó cả. Mẹ con Phiên chỉ trở về với anh trong đêm mà thôi. Khi anh đã đổ nồi cám nguội xuống lồng cho lũ cá đói. Khi anh đã nằm nhìn lên bầu trời Tác giả: Lục Mạnh CườngGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 17p55g
Mon, 10 Jun 2024 - 17min - 273 - Truyện ngắn: Mẹ
Con ma men ngày càng hành hạ bố. Cơ thể người đàn ông gần tứ tuần, khỏe mạnh, cường tráng giờ trông ọp ẹp, thảm hại. Bố không còn sức để vật ngửa con lợn ra mà chọc tiết giữa đêm khuya nữa. Mình mẹ, mẹ cũng không làm nổi. Mà chả tội gì mẹ phải làm đồ tể. Mẹ ăn diện. Mẹ phấn son. Mẹ tung tẩy váy áo. Nhìn bố như cái xác không hồn, chỉ toàn da bọc xương, mẹ chán ngắt. Mẹ quyết định đi lao động ở Ðài Loan. Tôi biết mẹ hận bố nên mẹ mới bỏ mặc bố trong lúc bố ốm đau như thế này. Bố không dám ngăn cản mẹ. Bà ngoại cũng không gàn được mẹ. Tác giả: Trần Thúy LànhGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p54g
Fri, 07 Jun 2024 - 21min - 272 - Truyện ngắn: Mùa nhớ ở La Lay
Mặt lún phún râu, cậu lính binh nhất bảo, em ở đây, thấy đậm nhất là nỗi nhớ. Hồi mới lên đơn vị, đêm nào cũng nằm nhớ nhà. Mà nhớ nhất là đứa em gái út, nó thương em lắm. Mẹ em sinh nó khi đã ngoài bốn mươi, nó cách em mười lăm tuổi. Lâu lâu gọi điện thoại lại hỏi chừng mô anh về. Thư cười, trêu cậu chiến sĩ, còn người yêu thì sao, nhớ người yêu không? Bẽn lẽn, cậu trai mười chín tuổi ấp úng, đỏ mặt. Bảo có thương một bạn cùng lớp nhưng giờ ở xa như thế này, tỏ tình còn chưa dám nói, dễ chi hả chị. Tác giả: Diệu ÁiGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 19p17g
Mon, 03 Jun 2024 - 19min - 271 - Truyện ngắn: Ai qua bến nước
Dường như có ai hát ngoài phía bến Trầm, âm thanh dịu dàng như gió trôi qua chiều vắng. Miện ngừng tay khỏi tấm rèm đang kết dở dang, bước lại gần khung cửa sổ trông ra bến nước. Tiếng hát nơi xa kia nhỏ dần rồi tắt hẳn, con thuyền chắc đã sang sông rồi, chỉ còn lại mình Miện trong bóng hoàng hôn lặng lẽ. Miện ngẩng đầu nhìn theo cánh chim lẻ loi vừa lướt ngang qua. Bây giờ đã là tháng hai, bầu trời xám xịt tựa tấm màn lâu ngày chưa giặt giũ, xám ngắt như màu tro trong gian bếp lạnh, xám tái như gương mặt Thi mỗi bận bước vào nhà. Tác giả: Trần Thị Tú NgọcGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 17p05g
Fri, 31 May 2024 - 17min - 270 - Truyện ngắn: Khung trời mùa hạ
Rồi chị về với bố con anh để làm thành một gia đình. Chị nhìn thấy trong đứa con gái anh hình bóng của con gái chị. Chị nhớ những lần chúng nó cùng chơi đu quay, ríu rít như hai con chim non dưới khung trời mùa hạ. Chị dành cho nó tất cả tình yêu thương của một người mẹ mất con. Nhưng mà, mấy năm rồi, con bé dường như đã quên mất chị, quên mất con gái chị, đã quên họ từng hiện hữu trong cuộc đời của nó, dù chỉ là một vệt thoảng qua. Nhưng có trách chi, bởi nó chỉ là một đứa trẻ, nó còn quá nhỏ, đầu óc non nớt ngây thơ của nó không cần phải nhớ quá nhiều. Huống chi, mẹ con chị chẳng là gì với nó. Tác giả: Nguyệt ChuGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Nguyễn MinhThời lượng: 17p31g
Mon, 27 May 2024 - 17min - 269 - Truyện ngắn: Rừng bạc đầu thương nhớ
Những ngày ở Tà Lài, tôi chú ý đến một ông già đầu bạc phơ, chiều chiều ngồi chẻ nứa, đan lờ bên bờ sông Đồng Nai. Người Châu Mạ trong xóm Ka Lúi nói ông tên Tánh, nhưng giọng nói lơ lớ như người S’Tiêng. Ông Tánh cũng ở độ tuổi cổ lai hy rồi nhưng rất mê nhạc. Không vào rừng đặt bẫy thì ra sông đặt lờ. Cứ xong việc là ông Tánh về nhà mở cát-sét nghe ca hát suốt ngày. Người Ka Lúi không gọi Tánh bằng ông, bằng thằng gì cả mà cứ gọi tên trống không. “Tánh đan cho mình cái lờ thật chắc vào nghe. Cái cũ, cá lọt đi chơi hết”. Tánh đan lờ, vừa bán vừa dùng. Cái lờ là một loại dụng cụ để bắt cá, đan bằng tre hay nứa hai đầu nhỏ, giữa phình ra, cá đã vào lờ thì không ra được. Vừa đan, Tánh nghêu ngao hát:“Công anh chẻ nứa đan lờ. Để cho con cá vượt bờ nó đi”... Đêm đêm Tánh mang lờ ra sông, chỗ ông đã đặt tre ngăn dòng chảy, thả chuôm, đặt lờ vào đó rồi về. Sáng mai ra kéo lờ lên, đổ cá ra rổ. Tôm cá vào nhiều, thì mang ra chợ bán lấy tiền đong gạo, mua rượu, mua rau. Cá ít thì đem về kho, làm thức ăn. Ông nghe hát, uống rượu một mình, rồi một mình nói chuyện với cây thiên tuế cả buổi, lại gọi cây bằng em nữa mới lạ chớ… Tác giả: Trần Công TấnGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Hoàng QuânThời lượng: 24p54g
Fri, 24 May 2024 - 24min - 268 - Truyện ngắn: Đom đóm về xa
Lâu lắm mới lại thấy đom đóm bay nhiều đến như vậy. Không lẽ A Chẩu lại về? Trong đầu Phan, A Chẩu vẫn chưa chết, nhưng thâm tâm nghi hoặc linh hồn A Chẩu theo đám đom đóm bay về nhà, không lẽ hắn đã chết thật, linh hồn luẩn quẩn đâu đó không siêu thoát được. Chính tay anh đã đẩy chiến sĩ của mình vào chỗ chết, đúng hơn là đi tìm cái chết, lại chính anh về cướp mất vợ hắn. - A Chẩu, tao làm vậy chưa đủ sao. Tao đã nuôi bố, chăm vợ thay mày. Mày chưa để tao yên được sao. Phan buông bát rượu cuống cuồng vơ đám đay khô chụm vào bếp rồi dúi khắp nhà đuổi đom đóm. Chúng bay tan tác, có con nhìn thấy ánh lửa đã lả tả liệng xuống đất. Phan càng dí lửa vào chúng thì sa số đom đóm lại bay lên biến thành những quầng sáng rực căn nhà. Tác giả: Lý Hữu LươngGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 29p45g
Mon, 20 May 2024 - 29min - 267 - Truyện ngắn: Mưa lòng hồ
Nhiều lần, thức dậy nửa đêm, nhận ra mình chìm lỉm giữa màn tối không đèn, Mai bỗng nghe câu hát chạy về trong đầu. Chạy về lần một, giữa hanh hao đêm hè có hơi gió mát. Về thêm lần nữa, mũi Mai bắt được hơi nước. Không phải mùi từ vũng nước sót phảng phất hôi phân bò cách nhà cả chục cây số. Hơi nước này có mùi mưa, mùi những mạch ngầm chực bục ra, thấm ướt rồi đầy ắp những khoảng khô nứt của đáy hồ. Không dám cựa mình trên giường, trong dư âm câu hát, Mai như nghe râm ran khắp lòng hồ tiếng những mầm cỏ xanh tách đất. Cả tiếng mấy con dê Mai nuôi rậm rực ôm lưng nhau bên chái nhà. Tác giả: Nguyễn Thị Kim HòaGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 21p06g
Fri, 17 May 2024 - 21min - 266 - Truyện ngắn: Ngày đông có nắng
Giữa hai đầu khu nhà có một cái sân gạch đỏ, nhiều viên đã lõm nhẵn xuống, một cái bể to tướng nửa nổi, nửa chìm, mái khum khum. Góc sân có một bụi hồng bạch ra hoa quanh năm, thơm rượi. Góc kia, sát bức tường lửng là cây mít tơ cho lá để chúng tôi làm đồ hàng. Đây là thế giới của tôi. Một ngày không ra hồ nước, không ra gốc hồng là không sao chịu nổi. Tôi nhớ từng bông hoa, đếm từng cái nụ, mê từng cái lá xanh sẫm, bóng mờ, gợn hàng răng cưa li ti. Những năm tháng ấy chẳng ai quan tâm đến hoa bởi còn phải lo chưa đến kỳ đong gạo sổ mà thùng gạo ở nhà đã hết, phiếu thịt kỳ này không có mỡ bán kèm, đậu phụ nhiều sạn, cửa hàng đang có vải bán cho phiếu 5m... Không ai có ý định cắt hoa về cắm trong nhà nên hoa cứ thản nhiên nở rồi tự tàn. Và vì thế những trang sách yêu quý của tôi có nơi để đáp xuống. Này thì hoàng tử, này thì công chúa, những chiếc xe tứ mã, những chiếc tổ quạ và những bông kỵ phù lam rực rỡ. Tác giả: Thùy DươngGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Phương ThanhThời lượng: 35p02g
Mon, 13 May 2024 - 35min - 265 - Truyện ngắn: Không còn hoa cúc dại
Mùa thu đã trở về. Hằng đêm, gió từ hồ Nguyệt đưa hơi thu luồn vào khe cửa các ngôi nhà hướng ra mặt hồ. Từ buổi sáng đầu tiên của mùa thu, khi cơn gió heo may vừa làm những bông ti gôn bên ngoài cửa sổ chao nhẹ, thì một luồng lành lạnh chạy dọc sống lưng người họa sĩ già, làm ông khẽ rùng mình. Còn vợ ông đã quên thả mấy bông nhài vào trong ấm chè. Món cốm xanh của bà Hạnh, láng giềng thân thiết của bà, mang cho thì không thể uống cùng chè vị suông… Đêm ấy, đến tận mười một giờ khuya, khi ông đã ngủ, bà vẫn không tài nào chợp mắt được. Nỗi nhớ cứ cuộn lên trong bà. Những đồi hoa cúc dại. Chấp chới trắng. Miên man trắng. Tác giả: Nguyễn PhúGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 20p19g
Fri, 10 May 2024 - 20min - 264 - Truyện ngắn: Vợ đẹp
Đang nghĩ tiến nghĩ lùi thì vợ Vừng cõng con về đứng lù lù trong sân. Tay dắt đứa lớn, lưng đeo đứa bé, trước ngực lủng lẳng hai quả bí ngô buộc dây rừng vắt qua cổ. Hai tay hai cái rọ. Một rọ đựng con lợn con, mõm nhọn hoắt, lông đen nhánh, to hơn cái bắp chuối rừng tí. Một rọ là bốn con gà con, cũng đen nhủi như mấy con cuốc. Vừng đang nhướng mắt lên nhìn thì nó quát. Ngu thế! Không biết đường đỡ con xuống à. Vừng cằn nhằn. Thế mày không biết đường đặt hai cái rọ xuống à? Vợ Vừng vênh mặt lên. Đặt thế nào được. Phải cắm hướng chuồng đã rồi mới đặt xuống, thì mới nuôi được chứ. Tác giả: Tống Ngọc HânGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 19p20g
Mon, 06 May 2024 - 19min - 263 - Truyện ngắn: Những ngọn từ bi
Tôi bước vào sân, thấy mẹ đang ngồi lơ đãng trước gốc đào nở muộn. Xuân vẫn như nguyên vẹn bao quanh mẹ mà xa kia, những chùm hoa xoan tím đã bắt đầu đơm bông. Tôi bảo, hội làng mình lần này có gánh hát về mẹ ạ. Mẹ giật mình, ngước lên, rồi ngỡ ngàng hỏi lại, giọng trầm đục, run run. Có lẽ, quá khứ chợt hiện về từ xa xăm. Rồi mẹ nói với tôi mà như tự nói với chính mình: "Biết bao nhiêu năm rồi lại mới có gánh hát về làng". Lời mẹ như chất chứa bao nhiêu ngậm ngùi, tiếc nuối. Tác giả: Chu Thị Thu HằngGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 18p54g
Fri, 03 May 2024 - 18min - 262 - Truyện ngắn: Cuối chợ
Thằng bé chỉ cao hơn bắp vế của tôi một chút, đen sạm và già dặn như ông cụ non. Nó gần như kéo lê con gà chưa đầy hai cân về lô vặt lông gà của bố dượng. Nó nói: - Cô không được mang hộ cháu. Dượng cháu bảo khách hàng là thượng đế. Ở đây cũng cạnh tranh ghê lắm cô ạ. Hồi đầu chưa phân chia chỗ lấy khách, cháu phải giành giật, chạy tới chạy lui. Nhiều bữa, mấy dì tranh hết, dượng không có hàng làm, đánh mẹ cháu dữ lắm. Mà thôi, dượng cháu bảo không được làm phiền khách, cháu cảm ơn cô đã tin dùng sản phẩm vặt lông gà của lô số ba nhà cháu. Tác giả: Tống Phú SaGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 18p34g
Mon, 29 Apr 2024 - 18min - 261 - Truyện ngắn: Mầu ký ức
Ðó là khoảng thời gian gió chướng về, cây mận trước nhà lại xào xạc. Những đêm như vậy, bà nội lại khó ngủ. Bà nằm trằn trọc, có khi ngồi dậy, mở cái đèn cà na (hình trái ớt) trước hiên nhà. Bắc cái ghế nhỏ, bà nội ra đó ngồi rồi ngó bâng quơ về phía cây mận trước sân. Xa xa nữa là con sông, nơi những ngọn đèn câu cứ hiu hắt mãi. Nơi năm xưa bà chèo xuồng đưa ông qua sông vào căn cứ, nơi bác Hai xuống tàu đò ra bắc bảo vệ biên cương. Và bến sông trong lòng bà nội bao giờ cũng mang mầu sắc của sự hiu hắt và đau đáu về một niềm tin đang nằm sâu ở đâu đó, phương xa. Tác giả: Huy QuangGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 16p31g
Fri, 26 Apr 2024 - 16min - 260 - Truyện ngắn: Chuộc hoa
Tuồng xem lại bức hình trong điện thoại, loại phong lan rừng cành lá xum xuê, mầu xanh chảy như ngọc. Tới mùa, lá thu mình vào trong để cho những chuỗi hoa tím thi nhau phơn lên giữa trời xanh và nắng vàng. Không biết bây giờ cành hoa thế nào, Tuồng thắc thỏm. Hồi bố lấy nó từ rừng về nuôi 5 năm, cây phủ nguyên cái lủa to bằng bắp chân, giờ thêm mười năm, tuổi hoa gần bằng tuổi Tuồng, chắc nó sẽ to khủng khiếp. Tuồng chỉ nghĩ đến như thế, bởi sức sống của loài hoa này rất mãnh liệt, dù nắng nóng hay mưa dầm thì cành lá vẫn xanh tươi, mỗi năm cho trăm chuỗi hoa nổi tiếng cả một vùng. Tác giả: Hoàng Hải LâmGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Nguyễn MinhThời lượng: 20p18g
Mon, 22 Apr 2024 - 20min - 259 - Truyện ngắn: Đơn phương
Tầm giờ này, 8 giờ tối, nàng đã ra khỏi lớp. Từ ngày biết nàng, anh đã đi thử chặng đường ấy, từ lớp học mà nàng dạy, cho đến khi nàng quẹo vào con hẻm mà anh đoán nàng ở trong đó, mất 10 phút. Anh cũng đã từng đi bộ, trái chiều, tức là cùng chiều nàng đi xe máy, để mong có thể nàng thấy anh. Nhưng chưa một lần được như mong đợi, có thể anh đi quá sớm, hoặc quá muộn, hoặc là hôm ấy nàng không đến lớp, cũng có thể nàng có đến lớp nhưng đổi lịch trình đi đường khác mà chưa về nhà. Tác giả: La Thị Ánh HườngGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Lê Anh VânThời lượng: 17p11g
Fri, 19 Apr 2024 - 17min - 258 - Truyện ngắn: Câu chuyện ngày chủ nhật
Sao Hiền chẳng nghe mình nói gì cả. Anh hùng là để cho thiên hạ, danh tướng là để cho ba quân, còn hắn cho vợ hắn những gì? Hiền không biết đâu, vợ hắn khổ lắm, mỗi khi mưa to nhà hắn lại dột, mỗi khi con ốm vợ hắn lại phải bế về bà ngoại. Những đêm đông giá rét vợ hắn sợ hết hồn mỗi khi nghe tiếng gió lùa cửa. Vợ hắn thiếu chồng triền miên, mà vợ hắn thì còn trẻ lắm, lại xinh đẹp nữa, lại tràn trề sức sống thanh xuân, lại... Tác giả: Nguyễn Đình TúGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Đức BảoThời lượng: 19p12g
Mon, 15 Apr 2024 - 19min - 257 - Truyện ngắn: Đi về phía dòng sông
Nói xong chị quay lưng đi, bờ vai tròn và thanh mảnh thấm đẫm nắng chiều, trông chị cô độc và mềm mại như một bông hoa muống. Phong cắn môi cắm cúi xạc, những bụi cỏ lật tung lên dưới bàn tay mạnh mẽ của anh. Anh cố giữ lại những bụi rau muống xen lẫn trong đám cỏ. Những dây muống mọc dài trên bờ sông quê nuôi anh khôn lớn, anh có cảm tình với loại rau dân dã này. Mẹ càng ngày càng già cỗi, gân guốc như dây muống dại... Tác giả: Nguyễn MộtGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Đặng TiếnThời lượng: 25p27g
Fri, 12 Apr 2024 - 25min - 256 - Truyện ngắn: Tha hương
Chả có biểu hiện gì là nhà người đẻ. Bà mẹ chồng đứng nói chuyện ngoài ngõ với hàng xóm. Bố chồng nằm ngủ quay lơ trên phản, ruồi bu đen cả mắt và mồm. Chồng Lý từ đâu chạy về, trẻ măng, da trắng, mặt xinh lóng ngóng đưa Triệu vào trong gian buồng Lý đang nằm rồi lại chạy vù đi. Chẳng nước nôi mời mọc. Lý trong bộ dạng gái đẻ ôm con ngồi thù lù trên giường. Vừa dẹp đống chăn chiếu đùn lên như ổ lợn cho Triệu ngồi Lý vừa cố nhét cái đầu vú đen xì vào miệng con. Con bé vất vả lắm mới chộp được rồi lại nhè ra, hét toáng, tay chân khua loạn xạ. Lý nổi cáu, quăng con ra giữa giường: Oắt con, bà thì mặc xác. Mẹ mày cũng đang đói đây. Lý nhìn hướng ra ngoài chì chiết: Có đôi gà giò mẹ tao mang lên bồi dưỡng nó cũng xách đem đi đổi rượu. Hai ngày nay cả nhà chỉ còn vài ống gạo, bốn mồm ăn to như mồm gàu, làm gì có sữa cho con bú. Tác giả: Kiều Bích HươngGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 26p17g
Mon, 08 Apr 2024 - 26min - 255 - Truyện ngắn: Nắng triền sông
Gió bồng nắng rải lên cỏ cây ven sông. Con thuyền say ngủ, bỗng choàng tỉnh bởi những tiếng véo von trên những lùm cây ven bờ. Mặt sông tắm sương lấp lánh ánh mặt trời, khéo léo anh đưa tay vớt đõ tôm và những chiếc lờ đang tư lự bên mép sóng. Tôm chà nghều ngào búng tanh tách vào rổ, tôm trứng ì ạch nằm thở mắt óng lên ngơ ngác. Vài chú bống mít đen chũi béo mũm, bụng mỏng nổi cả trứng vàng, lũ cá rô cậy khỏe văng mình muốn nhảy ra khỏi đõ nhưng cũng không thoát. Anh mỉm cười hài lòng nghĩ tới bữa trưa nay. Phóng tầm mắt xuống những vạt hoa cải vàng rực anh lại mỉm cười nghĩ tới con bé mới lớn có đôi mắt to tròn mênh mang như một dòng sông... Tác giả: Lê Hà NgânGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 19p29g
Fri, 05 Apr 2024 - 19min - 254 - Truyện ngắn: Biên ải
Đêm đó, trên con đường rừng vắng vẻ, mấy cô gái chạy trốn khỏi chỗ tập kết giao hàng của bọn buôn người. Họ tách nhau ra, chạy về mấy hướng. Cô lần mò trong rừng đêm. Gai cào xước hết người và mặt. Cô mò xuống một con suối rất to định lội qua. Mang máng nhớ lối đã đưa cô đến căn nhà biệt lập kia. Có vẻ cô là người gặp may khi gặp được con suối này.Nhưng cô không biết đang mùa lũ. Mưa xối xả cả mấy ngày qua trên vùng cao hơn, dưới cánh rừng này chỉ vừa mới tạnh. Nước đang dâng lên nhanh chóng mặt... Tác giả: Võ Thị Xuân HàGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 28p10g
Mon, 01 Apr 2024 - 28min - 253 - Truyện ngắn: Sau những mùa trăng
Đêm khuya, bản đã yên ắng lắm, nghe rõ cả tiếng nước đập vào ghềnh đá rào rào ngoài sông, tiếng trâu thở phì phì đuổi muỗi, tiếng chim lợn rít lên cuối rừng... và càng rõ hơn tiếng khèn lá từ ngoài suối vọng vào. Tiếng khèn lúc gần lúc xa, lúc như tiếng gió dài lê thê, lúc ào ào như nước lũ, lúc cao vun vút, rộn rã như cánh chim buổi sớm... Tiếng khèn như thế nói được nhiều điều lắm, đủ để cô gái nào đó hiểu rằng chàng trai sẵn sàng làm tất cả vì cô, đổi tất cả những gì mình có để lấy ánh mắt của cô, bán tất cả để mua nụ cười của cô. Chàng trai ấy sợ đôi chân cô dẫm phải đá sắc lên nương, sợ gai cào tay cô, làm rách vành khăn của cô lúc vào rừng. Chàng trai ấy nhìn cô cười để vui, nhìn cô khóc để buồn... Không biết chàng trai có đôi tay nổi bắp cuồn cuộn ấy gọi ai. Đột nhiên có tiếng cọt kẹt của sàn nhà. Chị dâu từ trong buồng rón rén bước ra, vừa đi vừa vấn lại mái tóc dài đến eo lưng. Tự dưng tôi run bần bật, một cảm giác đau buốt nhói lên phía ngực. Tôi nhắm nghiền mắt. Hẫng hụt, như người rơi xuống đáy sông sâu hun hút... Tác giả: Đỗ Bích ThúyGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 36p28g
Fri, 29 Mar 2024 - 36min - 252 - Truyện ngắn: Điệu hò ấp Đặng
Buổi chiều dưới ấp Ðặng không thấy bóng dáng một chiếc ghe. Men theo con rạch, những bông điên điển mọc dày đặc chen lấn nhau lòa xòa trên mặt nước. Ðúng là một buổi chiều buồn. Nhưng ai đã từng đến ấp Ðặng thì không thể không nao lòng trước phong cảnh nơi đây. Thỉnh thoảng trong không trung lại rít lên những tiếng chim kêu nghe đến thắt ruột. Tôi cũng không biết đây là giống chim gì, nhưng ngày xưa cứ mỗi lần tôi bày trò nghịch ngợm thường đem tiếng kêu của giống chim này ra để dọa. Má nói đó là tiếng cò khoeo đi lùng bắt trẻ con... Lúc đầu tôi cũng sợ lắm, nhưng riết rồi cũng quen. Khi lớn lên biết đó chỉ là những lời hù dọa, tôi không còn sợ nữa, mà chỉ thấy buồn mỗi khi bắt gặp tiếng kêu ấy. Tác giả: Phùng HàGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 19p10g
Mon, 25 Mar 2024 - 19min - 251 - Truyện ngắn: Chị cả
Chị tôi. Người chị cả trong một gia đình có bốn đứa em, tôi là út, người anh kế chị đã mất trong cơn đói đầu những năm chín mươi, còn hai người chị khác của tôi cũng đều đi làm công nhân tạm bợ cho vài công ty của nước ngoài dưới thành phố. Chỉ có tôi là được gia đình nuôi ăn học tử tế, còn các chị thì đều ham học nhưng do gia đình quá khó khăn nên bố mẹ tôi không còn cách nào là bắt con bỏ học để đi làm thuê từ lúc nhỏ. Riêng chị cả phải đi làm xa nhà từ khi mười lăm tuổi. Tôi vẫn còn nhớ khi ấy chị gầy yếu lắm, tóc thì vàng xơ, những ngón tay đen nhẳng vì quanh năm lam lũ mò cua bắt ốc thay mấy đứa em. Ngày tiễn chị đi làm "ô sin" dưới thành phố, mẹ tôi khóc suốt đêm dài. Tác giả: Vũ Thị Huyền TrangGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 22p15g
Fri, 22 Mar 2024 - 22min - 250 - Truyện ngắn: Những mảnh hồn ký ức
Nghe thấy tiếng khèn đọng giữa hai cánh rừng bao giờ chưa? Vừa muốn làm đốm lửa ấm rực trong bếp sàn lại muốn vút cao làm cánh chim ưng trên bầu trời. Nửa đi nửa ở. Đấy là tiếng khèn của Giàng A Mùn. Tiếng khèn như xát ngải vào lòng gái bản trong những đêm trăng lạnh, không nghe thì thôi đã nghe rồi thì say như say rượu ngô. Cái chân Mùn đi chưa thỏa, còn leo nữa, vượt qua ngọn núi Mùng để nghếch trăng chứ ở lâu một chỗ cái lòng nó nguội dần, ánh mắt cũng nguội dần. Tác giả: Cao Nguyệt NguyênGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 27p26g
Mon, 18 Mar 2024 - 27min - 249 - Truyện ngắn: Cổng chùa
Tinh mơ Thấm ra đồng trò chuyện với đám cào cào châu chấu, xem chúng uống sương trên lá lúa, rủ chúng thụ phấn cho lúa dù chẳng cần tay Thấm thì lúa vẫn thụ được phấn, vẫn mẩy được hạt. Mùa đổ ải Thấm ra đồng vén gốc rạ lên nói chuyện với đám cua kềnh, trạch chấu. Đêm trăng sáng Thấm ra đồng xem bọn cà cuống đẻ trứng. Tư rằm mồng một Thấm lên chùa phụ giúp bà vãi già quét chùa, lau rửa đồ cúng lễ. Ai cũng bảo Thấm đẹp. Thấm soi gương cũng thấy mình đẹp thật. Lại hay lam hay làm, ruộng lúa của Thấm lúc nào cũng đẹp nhất, năng suất nhất, nhà cửa vườn tược của Thấm lúc nào cũng ngăn nắp gọn gàng, đến cây rau cải bắp đã cuộn là phải cuộn tròn thu lu chứ không được nứt nẻ, lá nào không cuộn là phải xoè đều tăm tắp như bông hoa, vậy nên người Thấm đợi hẳn là cũng phải nghiêm ngắn chỉn chu xứng lứa vừa đôi thế. Quanh quẩn đợi chờ trông ngóng, thoắt cái mấy chục năm trôi qua... Tác giả: Vũ Thanh LịchGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 29p20g
Fri, 15 Mar 2024 - 29min - 248 - Truyện ngắn: Bến hồng nhan
Giặc đến rồi giặc tan. Tan lâu rồi... Nhưng bến Hồng Nhan có người đàn bà và đứa con gái bị bỏ quên. Bị quên trong thế giới người mà đứa con gái lai Tây, tên Nguyệt, càng lớn càng lộng lẫy như ánh trăng diệu huyền. Ðói khát thế nhưng Nguyệt vẫn cao ráo, mỡ màng. Làn da trắng hơn nõn chuối. Ðôi môi đỏ he hé, cái mũi thanh cao, cặp mắt xanh lơ mơ màng, mái tóc vàng rực lại chảy dài như suối tơ tằm càng tôn thêm vẻ yêu kiều. Ðám con gái ghen tức, dè bỉu. Những thằng con trai mới lớn thì khát khao. Khát khao một lần được chạm vào suối tóc vàng rực, một lần được chạm vào làn da mướt mịn, một lần được... rồi chết cũng cam lòng. Tác giả: Nguyễn PhúGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Phong Điệp Minh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 18p56g
Mon, 11 Mar 2024 - 18min - 247 - Truyện ngắn: Người đàn bà của bố
Trời! Bố tôi lấy vợ cơ đấy. Ðiều mà bao lâu nay tôi chẳng bao giờ nghĩ đến. Bố tôi, người đàn ông đã bước sang tuổi ngoài 60, cái tuổi chẳng còn trẻ nữa. Vậy mà giờ ông lại muốn lấy vợ. Tôi biết bố hỏi tôi là để thông báo còn bố đã quyết định. Thì cũng đúng, đó là việc của bố. Chúng tôi là con, không được phép cản. Mà ông cũng không làm gì sai.Mẹ tôi mất từ ngày sinh em Lam, bố một mình làm đủ thứ nghề, từ sửa xe, đạp xích-lô, chạy hàng ngoài chợ nuôi chị em tôi ăn học. Cuộc sống trước kia thiếu thốn, còn giờ, cả hai chị em tôi đã có công việc, thu nhập ổn định. Cuộc sống của ba bố con không sung túc nhưng cũng chẳng thiếu thứ gì. Với tôi, bố luôn là người đàn ông mà tôi kính trọng và yêu thương nhất. Vậy mà… Bố làm tôi hụt hẫng lẫn thất vọng. Tôi có cảm giác như bố không còn yêu thương chị em tôi nữa.Người đàn bà ấy sẽ bước vào ngôi nhà của bố con tôi, sử dụng những đồ dùng trong nhà của chúng tôi, ăn cơm cùng. Và quan trọng hơn, bà ấy sẽ giành mọi sự quan tâm, yêu thương của bố cho chúng tôi trước kia. Cuộc sống của ba bố con tôi sẽ bị đảo lộn. Vì một người đàn bà xa lạ. Tác giả: Dương Giao LinhGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong Điệp Minh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 16p04g
Fri, 08 Mar 2024 - 16min - 246 - Truyện ngắn: Mưa cuối mùa
Trằn trọc mãi không ngủ được, Hào Phươn đi ra khỏi lán, ngồi xuống bên cạnh đống lửa đang rừng rực cháy đỏ. Chợt anh nhìn thấy một vật gì đó đen sì ngồi thu lu cách lán mười mấy thước. Anh vội vàng chui vào lán. Nhúi Tản biết có chuyện gì đó không bình thường, nhưng sợ đánh thức người khác nên lầm thầm hỏi: "Có chuyện gì vậy?". Nhân Ðại nói lại chuyện vừa nhìn thấy với Nhúi Tản cũng bằng giọng lầm thầm. Hai người ra khỏi lán, vật đen sì vẫn ngồi im bất động. Những người đang ngủ trong lán cũng bật dậy đi ra ngoài. Tất cả mọi con mắt đều tập trung vào vật đen đang rất gần họ. Sau khi lẩm nhẩm mấy câu trong miệng, vật đen vẫn không biến mất. Nhúi Tản nín thở, tay cầm cái xẻng xúc một xẻng đầy than hồng tung lên trời. Ngọn lửa hồng bung lên lóe sáng cả một khoảng không gian tĩnh mịch. Tiếp đến là những đốn củi đang cháy lao ra bốn phía. Ðốn củi bay đến đâu, vệt sáng tỏa ra đến đó, trông giống như những cái pháo sáng được phóng đi trong đêm tối mịt mùng. Tác giả: Nông Quốc LậpGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 19p50g
Mon, 04 Mar 2024 - 19min - 245 - Truyện ngắn: Trò đời
Đêm hôm đó, tôi lại nghe tiếng khỉ gọi bạn tình khản giọng. Rạng sáng, nghe tiếng khỉ kêu rất thảm. Con Lục Lạc có chuyện gì chăng? Tôi nóng ruột, vùng dậy bơi thuyền ra đảo Khỉ. Những điều tôi linh cảm đã xảy ra. Một cây gỗ khô táp vào sát đảo Khỉ. Bác Hàn và Hoan đã đứng bên lồng sắt. Tôi kinh ngạc quá. Đầu con Lục Lạc choe choét máu, hai bàn tay xước xát. Và con khỉ cái của thầy mo đang nhai lá đắp vào các vết thương cho con Lục Lạc. Lòng tôi rưng rưng, thương con Lục Lạc phá chuồng ra ngoài với bạn tình, thương con khỉ cái suông rừng, vượt đầm đi theo tiếng gọi của tình yêu. Tác giả: Sương Nguyệt MinhGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Phạm Hà HảiThời lượng: 31p43g
Fri, 01 Mar 2024 - 31min - 244 - Truyện ngắn: Bên hàng rào kẽm gai
Đúng 8 giờ sáng, Hiệp định Pa-ri có hiệu lực, các loại súng đì đùng đì đọp thêm mấy phát rồi im hẳn. Quynh và ba chiến sĩ ôm những lá cờ giải phóng được phát sẵn xông lên cắm dưới chân hàng rào kẽm gai. Phía bên kia hàng rào, những người lính “quốc gia” cũng chạy đến cắm những lá cờ ba sọc. Bỗng nhiên có một chiếc xe M113 từ phía “quốc gia” xông lên đâm thủng hàng rào, tiến sang lãnh địa của ta. Hạ sĩ Vinh đang tựa lưng vào thành hầm tranh thủ ngủ sau một đêm thức trắng, nghe tiếng xe gầm giật mình tỉnh dậy vội nâng khẩu B41 đã nạp đạn sẵn bắn một phát chỉ thiên cảnh cáo. Quynh vội giơ tay ngăn lại: “Đừng bắn nữa! Chúng ta có thể hy sinh chứ quyết không vi phạm hiệp định!”. Chiếc M113 dừng lại. Lần lượt nhảy ra khỏi xe là năm người lính mặc đồ rằn ri, mặt mũi trông rất “hầm hố”. Người đi đầu đeo hàm thượng sĩ. Bốn người đi sau, kẻ trung sĩ, kẻ hạ sĩ. Họ bước thành hàng, tiến thẳng về phía công sự của tiểu đội hỏa lực bên ta. Quynh nói to: “Các ông đã vi phạm hiệp định, lấn sang đất của chúng tôi! Các ông muốn gì?”. Tác giả: Lê Hoài NamGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 25p36g
Mon, 26 Feb 2024 - 25min - 243 - Truyện ngắn: Đèn hoa giấy
Cái tập tục từ thời xa xưa của xứ mình, Tết nhứt hay nhà có cưới hỏi là phải treo đèn hoa giấy. Đèn xanh đỏ tím vàng, màu sắc vui mắt vậy để cầu một năm mới sung túc đủ đầy duyên may. Hồi đó, bà làm đèn hoa giấy nổi tiếng nhất vùng. Đèn hoa giấy của bà đẹp, lại bền màu lắm. Xài năm ba mùa Tết mới phai lợt chút ít thôi. Giấy bà mua về, phết lên bề mặt màu một lớp dầu dừa, rồi đem phơi một con nắng đổ đồng. Giấy sẽ dai và lâu phai màu. Bà có đôi bàn tay khéo léo, uốn tre mảnh và cong theo từng tạo dáng của hoa, của lá. Rồi phải ngâm tre xuống nước sông, mượn cái phù sa mà ngâm đúng một con nước lớn ròng. Tre vì vậy mà có độ dẻo dai, thuận tay người uốn. Cứ thế, tiếng lành đồn xa. Mỗi bận chạp đi chừng quá nửa con trăng là bà lại đem đèn hoa giấy ra gốc sầu đâu đầu chợ làng mà bán. Cũng tại cái gốc sầu đâu đó mà bà gặp ông. Tác giả: Trúc ThiênGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 20p27g
Fri, 23 Feb 2024 - 20min - 242 - Truyện ngắn: Rượu mận
Tức quá! Hắn tức mẹ hắn quá! Lúc này, nếu mẹ hắn là bó lanh, hắn sẽ vác ngay sang nhà anh trai chị dâu hắn mà để. Hắn muốn gào lên rõ to mà lại sợ phí sức. Mẹ hắn điếc nặng. Ôi, cái bà điếc vừa làm gì thế này? Ôi cái túi ngô giống của tôi!Hắn quỳ xuống máng ngô, xàm tay vào bốc nắm ngô xâm xấp vỡ. Đây là ngô giống à. Giống ngô mới tinh xã vừa đem về trợ giá cho đồng bào để tăng năng suất và chống chọi với sâu bệnh. Mẹ hắn ở nhà buồn tay, đem ra xay mất rồi. Tác giả: Tống Ngọc HânGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 28p11g
Mon, 19 Feb 2024 - 28min - 241 - Truyện ngắn: Yêu thương của mùa
Đúng là tháng Tết, làm chơi ăn thật! Hăm tư Tết, anh chị chủ nhà vừa phát lệnh cho nghỉ Tết xong là Ngân chăm chăm ngay vào buôn bán, điện thoại cứ quẳng sang một bên, rau ăn lên giá, Ngân chỉ để lại cho anh chị chủ hai luống ăn Tết, còn lại đem bán, vậy mà cũng chỉ được hai hôm là hết nhẵn đám rau. Lại phải lọ mọ đi mua chợ đêm, từ sáng sớm đến tối mịt chỉ lo bó rau, nhặt rau, làm dưa. Tối đến lo làm giò thủ, tranh thủ đảo thêm ít mứt Tết. Anh chị chủ lại còn xắn tay phụ thêm Ngân nên không khí rôm rả, làm Ngân quên bẵng đi việc cần đặt vé Tết. Mà cũng chẳng sao! Ngân tặc lưỡi, vé Tết cùng lắm đắt lên gấp ba là cùng, trong khi đó ở lại thêm một ngày là thấy chạy chợ được lãi cả triệu bạc. Ngân khấp khởi trong lòng, số tiền dành dụm được không kịp đếm, cứ dồn lại dần dần. Tác giả: Lê Thị Kim SơnGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HòaMinh họa: Họa sĩ Đặng TiếnThời lượng: 17p32g
Fri, 09 Feb 2024 - 17min - 240 - Truyện ngắn: Cha con bầu Tèo
Không khí xóm làng chợ búa lặng trang. Nhưng trong mỗi căn nhà mái lá, mỗi nhà ngói đỏ au bên chợ, bà con gói bánh tét, kho thịt, hầm canh trái hủ qua,và nhiều việc khác đón Tết. Với con nít thì Tết cũng vui, mà chưa Tết cũng hơi vui vui khi cái gánh hát của cha con ông bầu Tèo về làng. Mờ sáng hôm sau, tiếng gà gáy ò ó o mấy đứa con nít còn ngủ vùi. Khi đó, những ánh đèn dầu dừa leo lét của phiên chợ sớm cuối năm, nhòe đi trong ánh mặt trời rực rỡ. Thì tụi con nít choàng người thức giấc. Ăn xôi ăn bắp, ăn khoai luộc khoai nướng xong lại hè nhau phụ với ghe hát bầu Tèo làm sân khấu, treo phông màn, tới trưa thì bao nhà lồng chợ lại bằng phên tre, vải bố. Mượn bộ ván làm sân khấu còn phải mượn ghế cho khán giả ngồi. Nhà lồng chợ biến thành cái rạp hát rực rỡ màu sắc, sẽ giúp vui trong vài ba ngày Tết Tác giả: Mạc CanGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lê Thiết CươngThời lượng: 22p37g
Mon, 05 Feb 2024 - 22min - 239 - Truyện ngắn: Mẹ chồng
Mẹ chồng San thường bảo, mẹ coi con như con gái. Lúc đầu, San rất xúc động vì điều này. San nhìn vào đôi mắt bà một cách ngoan hiền và đầy vẻ biết ơn. Nhưng rồi, cái cảm giác đó ngày một vơi đi khi câu nói ấy xuất hiện với một tần suất dày đặc. Từ đầu đến cuối khu phố, từ người già đến người trẻ, từ đàn ông tới đàn bà ai cũng biết, mẹ chồng San coi cô như con gái. Thế là, hễ ló mặt ra đường, lúc nào San cũng nghe thấy những lời xuýt xoa, đại loại như sướng nhé, nhất mày, xem ai được như mày không, khối đứa mơ cũng chả được.Như kiểu thiên hạ muốn nhảy xổ vào vị trí của cô ngay lập tức... Tác giả: Nguyệt ChuGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 19p52g
Fri, 02 Feb 2024 - 19min - 238 - Truyện ngắn: Gia đình người lính
Cụ cố Oanh chợt cao hứng đòi đi xem chợ Tết. Chợ Phủ - cái chợ lớn nhất trong hàng huyện cách nhà những hơn ba cây số. Ba cây số, với đám thanh niên thì chỉ mất mười lăm phút đạp xe hay một cua xe gắn máy. Còn với người già đã ngoại cửu tuần như cụ cố Oanh nào có dễ dàng gì. Ðiều đó khiến đại tá Yến lo lắm. Chẳng lẽ cái ước muốn nhỏ nhất của cha lại không được thực hiện. Nào ai biết cha ông còn sống thêm được bao nhiêu xuân nữa. Ông quyết định họp đại gia đình, có đủ mặt các chú, các cô, các cháu bàn bạc. Ông Yến nói như ra lệnh rằng, mọi người chỉ được phép bàn cách thực hiện ý muốn của cha, chứ không được bàn lùi. Ðám thanh niên hăng hái bảo để chúng con chở cụ cố đi bằng xe Dream êm lắm. Lập tức các bà, các ông giãy nảy lên: "Chợ ngày Tết, đông như hội, chúng mày va quệt vào người ta, rồi hất cụ xuống đường thì chết!". Bấy giờ, cụ cố bà bảo: "Có dễ đến hai chục năm nay, tao cũng chưa đi chợ Tết. Chúng bay cứ lấy cái xe cải tiến bánh hơi, vừa an toàn, vừa êm ra trò. Tao cũng cùng đi với cụ ông". Tác giả: Dương Duy NgữGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p44g
Mon, 29 Jan 2024 - 21min - 237 - Truyện ngắn: Ngang qua mùa xuân
Miên dém chăn, thò cả bàn chân trần lạnh cóng áp chặt vào bắp vẻ gầy trơ xương nhưng rất ấm của mẹ, thủ thỉ: - Cả năm con cố gắng để mơ một đêm về ôm mẹ thế này! Miên rúc vào ngực mẹ, nghe rõ tiếng mưa tí tách trên những tàn lá cọ ngoài vườn. Mẹ vỗ vỗ vào lưng Miên. Bàn tay gầy với những nốt chai nổi rõ trong lòng bàn tay xoa xoa bờ vai Miên, dịu dàng: - Mẹ biết dịp này thế nào con cũng về! Miên nghe lòng nẩy lên một nhịp. Lâu lắm rồi cô mới sắp xếp được để về quê đúng vào dịp chợ Tru (trâu), phiên chợ nhằm vào ngày mười chín âm lịch hằng năm. Tuổi thơ của chị em Miên, bạn bè Miên được gói ghém kĩ càng trong phiên chợ đặc biệt này. Miên vòng tay ôm lấy mẹ, lòng cô rưng rưng nhiều cảm xúc. Tác giả: Tống Phú SaGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 18p23g
Fri, 26 Jan 2024 - 18min - 236 - Truyện ngắn: Câu trăng
Bữa Hậu xách ba-lô về quê gặp lúc vợ chồng Tình đang lúi húi cọ rửa ghe cá đã nhiều tháng nằm im sau nhà, cúng kiếng "bà Cậu" phù hộ cho một chuyến dong ghe ra "ăn cá" mùa nước tràn đồng được suôn sẻ. Nhiều năm rời quê, Hậu vẫn không sao quên được cái không khí chộn rộn của bà con xứ mình mùa nước nổi. Cái mùa lênh láng khắc nghiệt trong mắt những người xứ khác, chứ thiệt ra là mùa "ăn nên làm ra" của xứ này. Tác giả: Trần Huyền TrangGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 16p29g
Mon, 22 Jan 2024 - 16min - 235 - Truyện ngắn: Những người cưỡi khói
Bữa giữa trưa nắng Út chạy về, má hồng rực ôm eo ngoại tỉ tê: "Tối con dẫn ngoại lên coi cải lương nha. Có anh kia hát hay lắm". Ngoại toát mồ hôi lạnh. Xoáy vào tai ngoại, âm thanh đang cười, đắc thắng. Cuồng cuồng, ngoại giữ Út bằng ngăn cấm, đe dọa và những cán chổi quật. Rất nhanh sau đó, ngoại biết mình sai lầm. Cản ngăn chỉ khiến tai Út thêm lơ đễnh, không nghe tiếng ngoại. Những nhát chổi quất lại càng đốt mắt Út long lanh, chín mọng. Chạm phải ánh mắt chín. Ngoại rùng mình sợ. Ánh mắt rụng. Chắc chắn ngoại sẽ mất Út. Mẹ ngoại đã từng mất ngoại và ngoại đánh mất con gái mình chẳng phải chỉ vì một ánh mắt thế sao! Ngoại không muốn! Mỗi tối, khi tiếng đờn ma quỷ bắt đầu dạo lên từ trên đê, khi cháu gái ngoại bắt đầu làm bộ vơ vẩn thể dục trước cửa, trong mùng ngoại cố tình ngáy thiệt to. Chân Út Lớn hối hả khua hẻm nhỏ, khua luôn lòng ngoại một cơn đau. Ráng nhắm mắt, ngoại nghĩ về sáng mai. Tác giả: Nguyễn Thị Kim HòaGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 24p58g
Fri, 19 Jan 2024 - 24min - 234 - Truyện ngắn: Chiếc nhẫn
Lúc này đầu óc đã bình thản, nghĩ lại câu nói quá vô ý của mình hồi sáng ông thấy ân hận vô cùng. Vợ chồng sống với nhau năm chục năm chưa bao giờ ông phạm phải cái tội tày đình đến vậy. Chả lẽ cái sự lão hóa của tuổi già nó làm ông đổ đốn ra như vậy hay sao? Nhớ lại đôi mắt mở to kinh ngạc và gương mặt tái đi của vợ, ông thấy mình không thể tha thứ được. Ông thở dài đánh thượt. Chao ôi! Ngày xưa bà ấy đẹp nhất làng. Bà bằng lòng lấy ông không phải vì ông đẹp trai, cũng không phải vì ông có cái bằng trung cấp nông nghiệp. Ngày ấy cái bằng trung cấp cũng oai như cái bằng đại học, à mà không, có khi còn tương đương với bằng tiến sĩ bây giờ ấy chứ. Bà quyết định làm vợ ông, theo như bà nói là chỉ vì ông có giọng nói dễ nghe. Bà bảo người có giọng nói dễ nghe chính là người yêu chiều vợ con đến hết đời. Tưởng bà nói là để lấy lòng ông thuở mới yêu nhau, hóa ra đúng khít khịt. Quả là sống với nhau tới nửa thế kỷ, ông chưa hề có một lời nói nặng với bà. Tác giả: Hồ Thủy GiangGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 19p53g
Mon, 15 Jan 2024 - 19min - 233 - Truyện ngắn: Quả non
Từ lúc lớn lên chưa bao giờ Nhi thấy mẹ cãi lại bà một tiếng... Mẹ về làm dâu hai năm không chửa, đẻ. Bà nội giục bố đi lấy vợ khác. Mẹ lặng thinh bỏ về nhà. Bố sang đón mẹ, vài tháng sau mẹ sinh Nhi. Ngày mẹ sinh, bà vào trong buồng nhòm rồi lặng lẽ ra hiên ngồi bất động. Bà ốm một tuần, miệng không nói cũng chẳng nhai chầu.Nhi lớn lên nhờ đôi tay bà, quen với mùi hôi ngai ngái nơi ngực bà, ngậm vú bà say ngủ. Bà ẵm Nhi cho mẹ ra đồng, cho Nhi ăn, tắm, kể cho Nhi nghe những câu chuyện của bà. Bà thương Nhi thế, sao bà lại vu vạ cho mẹ? Làm sao mẹ sống được với tai tiếng ấy? Tác giả: Dương Giao LinhGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 29p51g
Fri, 12 Jan 2024 - 29min - 232 - Truyện ngắn: Sau cơn bão
Tôi ngồi trước nhà, cảm nhận thấy cơn bão ghé nhà tôi ngay từ chái nhà phía tây. Ở đó, từ những cánh cửa sổ rệu rã đập, tôi ngửi thấy mùi bạch đàn gãy ở ngoài bay vào. Gió chạy dọc từ hành lang nhà trên xuống nhà dưới, thốc vào chăn màn, tranh ảnh trong nhà đột nhiên rộn ràng hẳn lên. Tấm ảnh cưới của anh chị tôi được in trên đá vừa mới đưa từ nam ra, nặng trình trịch cũng rung lên nhè nhẹ. Chị dâu tôi ngồi bó gối đầu giường giật nảy người, nhìn ra ngoài trời thở dài: - Cháu hổng thích tiết trời miền trung, lúc nào cũng nắng lắm mưa nhiều ghê chết đi được. Cha tôi không thèm chấp nhặt lời của chị nhưng mẹ tôi thì không thể chịu nổi. Bà bỏ nốt miếng trầu vào miệng rồi hậm hực đáp lời chị: - Rứa mà choa sống cả đời có bị răng mô. Cũng sinh con đẻ cái, nuôi ăn, nuôi học rồi mới vô nam ra bắc được chớ. Tác giả: Trần Quỳnh NgaGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p14g
Mon, 08 Jan 2024 - 21min - 231 - Truyện ngắn: Thương một bờ vai
Đêm ngợp mùi khê nồng chát chúa từ cánh đồng hắt lên. Chập tối, hai tía con ra mỏm mương ngồi canh nước, cái gầu còn vứt chỏng chơ ở đó, đất nẻ bong lên từng mảng lớn nhỏ. Phía chân trời xa tít âm thầm kia như đang chọc tức người dưới này, dăm ba ánh chớp lóe lên rồi tắt lịm, nhưng tuyệt không thấy gió lạnh. Ở quê bao năm, Út biết khi có gió gai người thì sau đó mới có mưa. Út giục tía về ăn cơm, đợi hoài mắt cũng chỉ đỏ thêm, môi khô bợt vì nắng nóng, dân miền này cũng không khác chi mấy thửa ruộng đang trông mưa. Tác giả: Cao Nguyệt NguyênGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 19p43g
Fri, 05 Jan 2024 - 19min - 230 - Truyện ngắn: Máu và tuyết
Tên rượu Pú không nhớ, nhưng vị rượu thì Pú nhớ. Nó rất nặng, rất đậm đà, nhưng lại êm. Trong lúc ngây ngất với thứ men mới lạ và sang trọng ấy, Pú trộm thấy mắt ông chủ Kha nhìn vợ mình rất khác. Không phải cái nhìn trần trụi thèm muốn của mấy thằng cửu vạn xa vợ. Không phải cái nhìn dò xét, cân đong của lão Lìn già đã hết tuổi ái ân. Càng không phải là cái nhìn ăn sống nuốt tươi của gã kỹ sư phân kim trên nhà máy quặng, bạn của Kha. Pú không biết diễn tả thế nào về cái nhìn ấy. Chỉ biết nó êm ái lắm, dễ làm người ta say lắm, hệt như thứ rượu trong cái chai thủy tinh đẹp đẽ kia mà Pú đã trót uống rồi. Tác giả: Tống Ngọc HânGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 26p29g
Mon, 01 Jan 2024 - 26min - 229 - Truyện ngắn: Bùn non
Một sáng ngày áp tết tôi cùng mẹ đi phiên chợ cuối năm bán những quả cam thờ. Thời gian trôi trong sự tiếc nuối vô ngần. Nửa chiều nếp được vò sạch. Ba cùng cậu trước lúc gói bánh thì ngồi với nhau uống bát nước chè đặc. Chè thiệt tươi, già, om vào đầu giờ chiều, lúc cậu đến ba mới giở những chiếc bì tải khỏi thúng trấu nhấc cái ấm đất xỉn mầu, nước rót ra xanh biếc. Nội ngồi ngoài hiên. Trời không rét vẫn mặc hàng chục chiếc áo. Sáng mồng Một ba bưng cái khay trên đó đựng chai rượu nếp nút lá chuối, hai trái cau một ngọn trầu vô nhà cậu đạp đất. Theo ba sẽ được mừng tuổi, mừng đến nhảy tưng lên. Một nghìn đồng mua mấy cái bong bóng, thổi đến hụt hơi, miệng đỏ loét mầu. Tác giả: Nhụy NguyênGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lê HàThời lượng: 19p31g
Fri, 29 Dec 2023 - 19min - 228 - Truyện ngắn: Sớm mai thoang thoảng
Nước mắt mẹ lúc nào cũng được giấu trong ống tay áo cũ kỹ. Mẹ khóc nhiều nhất mỗi khi cha uống say sau cuộc hội hè giỗ chạp gì đó. Những lúc ấy ông chì chiết mẹ bằng cái giọng rin rít trong cổ họng. Câu chuyện chắp vá không đầu không cuối. Giọng điệu buồn phiền ngủ quên giữa lè nhè rượu. Mẹ cặm cụi dọn dẹp nhà cửa, cặm cụi lau cổ lau chân lau tay và chườm khăn ấm trong khi cha mắt nhắm nghiền và miệng không ngớt nguyền rủa. Một đôi lần nào đó tôi chứng kiến cảnh ông co chân đạp mẹ quay đơ xuống giường. Bà lồm cồm bò dậy, tiếp tục lau người xoa đầu đắp mền cho ông. Những lúc ấy tôi giận mẹ ghê gớm. Tác giả: Niê Thanh MaiGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p57g
Mon, 25 Dec 2023 - 21min - 227 - Truyện ngắn: Chuyện một người con gái
“Chỉ còn ít ngày nữa là mình sẽ gặp mẹ anh ấy! Biết nói gì với mẹ đây? Thôi mình cứ nói đại rằng: Con là vợ chưa cưới của anh Út. Hòa bình chúng con sẽ về bên mẹ. Mình nói giọng Nam Bộ chắc mẹ và mọi người thương yêu mình lắm...!”. Tác giả: Bùi Anh ĐứcGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 15p34g
Fri, 22 Dec 2023 - 15min - 226 - Truyện ngắn: Hoa câm
Tôi trở lại nhà và cuộn chăn nằm nhưng kỳ thực tôi không ngủ. Suốt đêm tôi nằm hướng về phía Châu. Anh ta trằn trọc mãi khiến tôi cơ hồ suy tưởng về anh ta, về con bé Amin và ông nội con bé. Tôi chợt ghét rừng, nó che đậy tầng tầng lớp lớp những thứ cây trút bỏ xuống. Và cả những con côn trùng, cả những sinh vật hút máu người không ghê. Quỷ thật! Tôi bắt đầu thấy hối hận khi bước chân đến đây để mang vác những câu chuyện buồn của rừng. Tác giả: Hoàng Hải LâmGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 23p08g
Mon, 18 Dec 2023 - 23min - 225 - Truyện ngắn: Giữa vật chất này
Hẳn phải có một âm mưu nào nhằm vào nhà mình, lúc đó bà nghĩ vậy. Không nhầm lẫn nào tận hai lần. Chắc chắn là người bên chồng, những kẻ ngoài mặt luôn tỏ ra không thiết tha nhưng bụng luôn thòm thèm gia sản mà chồng bà được thừa kế. “Ai xứng đáng với cơ ngơi này hơn người không lúc nào rời xa nó”, má chồng bà sinh thời từng nói và viết luôn vào di chúc. Chị em chồng bà giả bộ thở hắt ra như thể nhẹ cả người, “gánh cái nhà cổ lỗ sĩ này như cục nợ, ai mà ham”. Nói xong, cơ mặt họ dại đi một lúc. Sau này mỗi lần ghé qua, ngó bọn bà bận rộn lúc lau chùi đồ gỗ khi quét vôi lại lan can, họ lại cười mỉa, “thiệt không biết ai là chủ luôn, đồ đạc hay con người”, nhưng không quên xuýt xoa, “cái trường kỷ cẩm lai hơn trăm tuổi này giờ bạc tỷ, đâu có ít”. Tác giả: Nguyễn Ngọc TưGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà thơ Nguyễn Quang ThiềuMinh họa: Họa sĩ Đào Hải PhongThời lượng: 29p39g
Fri, 15 Dec 2023 - 29min - 224 - Truyện ngắn: Ly hương
Chưa năm nào hạn mặn xâm lấn dữ dội đến như vậy. Công ruộng của Bình đang rời rợi xanh, bỗng gục xuống héo úa èo uột đến xót lòng. Tiền phân bón, tiền giống còn chưa kịp trả, tất cả cứ cộng dồn lại và chỉ thấy những con số tăng lên. Bình thở dài, vợ thở dài. Ra vào trong căn nhà bé xíu, bề bộn, hai người tránh nhìn mặt nhau. Hồi đi công nhân ở Bình Dương về, hai vợ chồng được ba mẹ Bình cho hơn một công ruộng, họ cùng nhau quần quật cày cuốc, tích cóp từng đồng nhỏ nhất để hy vọng còn có cái lo cho con cái sau này. Ông trời thương, hai vụ đầu có lãi, Bình dựng được mấy cột bê-tông, quây vách tôn bốn phía. Vậy là thành căn nhà che mưa nắng cho hai vợ chồng son. Bình vẫn nhớ những ngày ấy, ngồi bên hiên nhà nhìn ra đám lục bình trôi trên sông, sao mà yên bình đến thế. Vậy mà giờ, hạn hán nứt toác cả cánh đồng, đám lục bình ngày nào còn ken kín cả mặt sông, giờ xác xơ trong nước mặn. Tác giả: Đinh Thùy HươngGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Phương ThanhThời lượng: 17p12g
Mon, 11 Dec 2023 - 17min - 223 - Truyện ngắn: Kiếp người
Quê nhà thị vừa có núi, vừa có sông mà vẫn nghèo truyền từ đời này sang đời khác. Thầy bu thị lấy nhau sinh được con gái đầu lòng vui lắm, ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng. Thầy đặt tên cho thị là Lờ. Thầy bảo, u nó lần sau nhớ đẻ thằng cu, tôi có sẵn tên cho nó rồi, nó là thằng Đó. Tác giả: Y BanGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 35p02g
Fri, 08 Dec 2023 - 35min - 222 - Truyện ngắn: Ngã ba nhà ngoại
Đường về nhà ngoại, chỗ ngã ba đất đỏ mù mịt chừ đã đổ nhựa láng o, thi thoảng vẫn xảy ra tai nạn. Có người chết, có người sống. Người chết tức tưởi thì không nói, còn người sống tỉnh lại run rẩy kể đang chạy xe bất chợt thấy anh thanh niên ngồi giữa đường vẫy tay cười tươi rói như quen thân lắm, hoảng quá mà lạc tay lái, tự ngã. Mạ xua tay nói chắc rụi, trời, không có mô, cậu hiền khô làm chi chợn người ta nông nổi rứa. Bất chấp lời ngọt ngào cứng đơ của mạ, bà con ở đó vẫn lập một cái am bên vệ đường. Họ lấy làm yên tâm bởi từ khi có am, tai nạn bớt bớt đi. Tác giả: Diệu ÁiGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 22p11g
Mon, 04 Dec 2023 - 22min - 221 - Truyện ngắn: Vị sơn cước
Dinh xuống suối. Hôm nay trời nắng sớm. Dinh muốn hái hoa sói lúc thơm nhất. Ở lưng chừng núi, cạnh chỗ suối đổ nước tung bọt trắng xóa có một cây sói già, hoa trắng đục, thơm nồng nàn. Dinh muốn trưa nay sẽ mời thầy đồ chén trà ướp hương sói, xem thầy có nhận ra không? Dinh bấm chân lên đá, với tay hái hoa, không hay con rắn hổ mang vừa văng mình lên há miệng định đợp vào chân Dinh. Chợt một cánh tay chắc như gọng kìm đã vòng qua người Dinh ôm chặt lấy nhấc bổng cô lên tảng đá phía trên. “Thầy Lành!”. Thầy Lành kẹp chặt đầu con rắn hổ mang dưới thanh nứa già bổ đôi. Nhành hoa sói đang nằm e ấp trong gùi, Dinh thấy má mình dấy đỏ lên như trái mận hậu khi liếc nhìn trộm bóng thầy Lành khuất sau vòm lá. Tác giả: Nguyễn Thu HằngGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 20p32g
Fri, 01 Dec 2023 - 20min - 220 - Truyện ngắn: Giấc mơ
Chân mẹ màu hồng đào. Bùn ngấm dần từ gót chân đến cổ chân. Tay mẹ như búp sen trắng quấn trong cái bao tay màu lá sen xanh ngắt mùa hè, thò xuống bùn, vọc bùn như lũ trẻ nghịch ngợm. Mẹ nếm đất bùn như người đầu bếp nếm thức ăn, nhoẻn cười với chúng tôi: - Bùn ngon quá. Mạ sẽ được lứa xanh. Tác giả: Võ Thị Xuân HàGiọng đọc: Ánh NguyệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 21p09g
Mon, 27 Nov 2023 - 20min - 219 - Truyện ngắn: Cố Giang tình
Gạo chợ nước sông, vườn tược có gì thì chất lên xuồng ra thị tứ bán. Lay lắt theo từng mùa được mất, theo từng con nước lớn ròng, chừng lưng ngoại còng thì lưng Phèn bắt đầu thẳng. Phèn da ngăm đen, dạn dày nắng đồng, phủ đời mình bởi mưa giông. Vai to, ngực nở, sải tay dài, chân cao nghều. Phèn vung tay lội một hơi từ bờ bên này qua bờ bên kia Cố Giang. Phèn lầm lì ít nói. Phèn hay uống rượu gạo lên men với mấy cánh ô môi khô và trái ô môi chín rục. Khắp Cố Giang không ai ngâm ra loại rượu kỳ cục như Phèn. Thứ rượu ủ lâu lên mầu hồng phơn phớt, vị ngòn ngọt nhưng cay xè. Uống bắt lưỡi hơn loại rượu đế miền Tây. Uống nhẩn nha mà say quắc quéo hồi nào hổng hay. Tác giả: Ân ĐiềnGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 10p15g
Fri, 24 Nov 2023 - 16min - 218 - Truyện ngắn: Những nốt nhạc còn xanh
Hôm thực hành giải phẫu, chúng tôi đi học sớm cả buổi, hò nhau đắp mương tát cá. Quê nghèo con cá cũng cỗi cằn. Chúng tôi mang đến lớp những con diếc nhỏ như lá ổi, không thể mổ được. May mà có con chép to bằng bàn tay câu trộm từ ao hợp tác của Tú rê nên tiết học vui như ngày hội. Cuối buổi, chúng tôi tự động gom hết số cá lại biếu cô. Chúng tôi dẫu đói cơm nhưng nguồn đạm vẫn được bổ sung từ cào cào, châu chấu, từ cua cáy, chuột đồng nên không đến nỗi xanh xao. Còn cô, chúng tôi đã nhiều lần thấy cô chỉ ăn cơm độn mì với rau muống luộc. Hiểu lòng chúng tôi, cô Hoan giang cả hai tay như muốn ôm hết thảy những mái đầu còn vương bùn đất, nghẹn ngào gọi chúng tôi là những nốt nhạc lấm láp. Tác giả: Đỗ Tiến ThụyGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 10p15g
Mon, 20 Nov 2023 - 34min - 217 - Truyện ngắn: Người chăn dê
Những lời của bố như con dao nhọn đâm thẳng vào tim Nương, chiếc áo rơi trúng vào tay, Nương cầm lấy nó, ngực nghẹn thắt, đáng lẽ ra cô phải đi thẳng đường xuống thị trấn nhưng không hiểu sao lại chạy lên núi. Cô mải miết đi chẳng biết bao nhiêu ngày bao nhiêu đêm, tối thì ngủ, thấy sáng trời lại đi, gặp lá tốt thì ăn, qua khe suối thì uống nước. Bàn chân bật máu, chiếc áo bị gai cào rách vài mảnh. Chỉ có đứa con trong bụng vẫn bền gan bám lấy mẹ, quyết không rơi xuống. Trong đầu Nương chỉ có một ý nghĩ là đi mãi, đừng để ai nhìn thấy mình. Nhưng rừng núi quá âm u và lạnh lẽo, đến lúc nhận ra chỉ có một mình thì cô đã đi rất xa, không còn tìm được đường ra khỏi rừng nữa. Tác giả: Lý A KiềuGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Hoàng ĐặngThời lượng: 19p17g
Fri, 17 Nov 2023 - 19min - 216 - Truyện ngắn: Mùa gió nghịch
Người vùng eo không ai không nôn nao ngóng bấc. Mùa thiên hạ thất bát, bạt mặt vì gió cũng là mùa dân xứ eo thu hoạch. Sáng sớm, chưa mở mắt đã nghe tiếng máy cày hớn hở băng cát đổ khách trước mấy cửa quán. Trưa túi bụi nướng hào, hấp mực, chạy bia cho khách, nhà nào cũng trời ngả mát mới bưng được chén cơm ăn mà vẫn đâu nghe đói bụng. Không nói ra, nhưng chắc ai cũng ước mùa du lịch trốn gió kéo dài miết miết. Nhất là khi cả cá tôm, ghe thuyền cũng rùng rùng chạy bấc, về bãi eo. Chưa kể tối tối, riêng cửa sổ giường chị thể nào cũng nghe tiếng gõ... Tác giả: Nguyễn Thị Kim HòaGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 19p27g
Mon, 13 Nov 2023 - 19min - 215 - Truyện ngắn: Xập xình
Nhụy hay sắm mới mấy đồ nhỏ nhỏ để mặc phía trong, toàn đồ mầu đỏ, mầu đen như những tín hiệu hấp dẫn. Lần nào Kiệm cũng bắt được tín hiệu nhưng không đáp lại. Thậm chí buổi trưa hè trên người Nhụy chỉ đỏ và đỏ, hờ hững trong một kiểu cho con bú, vẫn không níu được bàn tay chồng. Kiệm đi tìm những mầu đỏ, mầu đen khác trong khách sạn, dù ở đó sức hấp dẫn chưa chắc bằng ở nhà. Nhưng chí ít trong khách sạn, Kiệm được cảm giác thống lĩnh và chiến thắng một kẻ nào đó, thậm chí chiến thắng rất nhiều kẻ trước đó, dù phải mua bằng tiền. Tác giả: Hoàng Công DanhGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 18p41g
Fri, 10 Nov 2023 - 18min - 214 - Truyện ngắn: Hồi ức
Tôi mãi là đứa trẻ của mẹ. Ở trời Tây, mỗi lần gọi điện về vẫn dặn mẹ nên ăn hoa quả, rau trong vườn, trong lúc mẹ từ nhỏ đã chân lấm tay bùn, đến bạc tóc chưa ra khỏi ngôi làng. Tôi hình dung nụ cười mẹ rất hiền. Không như sau quãng thời gian mẹ lãnh vết cắt sắc lẻm vào tim, máu vương cả mặt sông. Từ đấy tôi không bao giờ được theo lũ bạn tắm sông nữa. “Đừng nhìn sông!” Mỗi lần tôi đứng giữa ruộng hứng chút gió trời ngó ra sông quê, mẹ liền nạt rất lớn như vậy. Không được nhìn sông! Mái tóc mẹ chuyển bạc và thỉnh thoảng lặng lẽ khóc như không tin nổi mình đã sống qua những thời gian khắc nghiệt. Tác giả: Hồ Trung LiênGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Phương ThanhThời lượng: 21p11g
Mon, 06 Nov 2023 - 21min - 213 - Truyện ngắn: Qua ngày gió nổi
Hạnh giật mình tỉnh giấc bởi tiếng gió lùa qua mái tôn rền rĩ. Nhà ở ngay đèo Gió, mùa đông những cơn bấc thốc vào lạnh thấu xương, mùa hè nam Lào cồn cột như giội lửa. Không một cái cây nào vươn được lên cao quá đầu người, lá vừa chồi ra đã bị gió từ các hướng vặn xoắn tả tơi, rễ nhọc nhằn lay lắt cố bám vào triền dốc chỉ đủ nuôi mấy cành nhánh khô gầy run rẩy. Ngày Thản quyết định dời nhà ra đây, Hạnh đã nghĩ cái góc đèo heo hút ấy cỏ cũng không sống nổi huống chi là người. Vậy mà thoáng chốc hai vợ chồng cũng đã trụ lại qua mấy mùa đổi gió. Tác giả: Trần Thị Tú NgọcGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 22p53g
Fri, 03 Nov 2023 - 22min - 212 - Truyện ngắn: Vạc cười
Mẹ theo một người chủ thuyền cát, xuôi sông đi tận xứ sương mù nào. Mẹ bảo với bà nội: "Chữ tình của con nặng quá mẹ ơi. Kiếp này xin mẹ tha con cho được sống thêm một đời người đàn bà. Con đã ở vậy nuôi bọn trẻ hơn chục năm làm thuê cuốc mướn, đời con chưa được sung sướng lấy một ngày! Con khổ hơn con chim trên trời, con cá dưới sông". Bà nội cho mẹ một cái bông tai bằng vàng, gói trong lá chuối khô, cái nữa thì dành cho chị Phương, gói trong vải điều. Tác giả: Trần Nguyễn AnhGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 18p14g
Mon, 30 Oct 2023 - 18min - 211 - Truyện ngắn: Người ở lại
Ðêm xuống, mưa lắc rắc làm cây lá lao xao. Khó mà đoán được rạch ròi những âm thanh trong mớ hỗn độn tiếng mưa và tiếng lá. Tôi đã chìm vào giấc ngủ sâu, nhưng sao vẫn nghe mồn một tiếng rên rỉ từ xa xa vọng lại, lúc dày lúc thưa. Tiếng rên ngày một rõ ràng hơn, làm cả đơn vị hoang mang. Ðến khi mọi người ai cũng nghe thấy cả, thì biết chắc rằng không phải ma rừng nhát, mà là tiếng người. Những khẩu súng được cầm chắc hơn. Thật tình lúc ấy, tôi vẫn chưa phân định rõ rành đây là tiếng quỷ ma hay tiếng của bọn trinh sát Khmer đỏ? Tác giả: Lê Quang TrạngGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 16p55g
Fri, 27 Oct 2023 - 16min - 210 - Truyện ngắn: Cơn khát cuối mùa
Tôi vẫn nhớ những đêm mịt mùng tăm tối, mẹ trở dậy, bừng lên trong cơn mơ hoang dại, chạy về phía con đê ngút ngàn. Tôi sấp ngửa chạy theo mẹ. Đôi chân trần tướp máu. Tiếng chó rộ lên từ phía đầu làng. Rồi vụn vỡ vào đêm. Phía chân trời, đột ngột lóe lên một vài ánh chớp, nhoi nhói, run rẩy. Cây mộc miên già quằn quại trong cơn khát đêm man dại. Những cánh tay gầy guộc, lêu nghêu vươn lên cào cấu, xé rách từng mảng trời đen thẫm... Tác giả: Nguyệt ChuGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 18p35g
Mon, 23 Oct 2023 - 18min - 209 - Truyện ngắn: Chuyện hai người đàn bà
Chuyện Tư Hậu ăn cắp vàng đã đồn khắp chợ. Ai còn lưng lửng nghi ngờ, dần dà thành tin hết. Bởi lẽ nhắc tới cái tên, người ta còn in rờ rỡ trong đầu chuyện giựt chồng. Một lần bắt gặp chín lần không, biết đâu cái thói chiếm của người đã ăn sâu vô máu người đàn bà đó. Tác giả: Phát DươngGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 19p00g
Fri, 20 Oct 2023 - 19min - 208 - Truyện ngắn: Người nhặt tiền rơi
Những đồng tiền lẻ được cánh lái ô-tô thả xuống bên vệ đường. Một người đàn ông có mái tóc hoa râm đi đôi chân tập tễnh khom lưng cúi nhặt lên đưa tay vuốt từng tờ tiền cho phẳng rồi mới cẩn thận cất vào túi áo. Thằng Nhíu ngày nào cũng lùa đàn bò qua đèo Kéo Pựt để đến đồi Nhả Khà lấy làm lạ lắm. “Tiền này cánh lái xe vứt xuống cho hồn ma đấy để mua sự an toàn trên dặm đường dài. Bác nhặt về làm gì chứ?”. Nhíu hỏi ké Lung. Nhưng người đàn ông không trả lời... Tác giả: Nông Quốc LậpGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 17p38g
Mon, 16 Oct 2023 - 17min - 207 - Truyện ngắn: Giấc mơ cây trái
Vùng đất chết. Chua chát quá. Đất đã nuôi cây lớn, người chăm cây, rồi cây cho trái trả ơn con người. Hẳn tôi muốn nghĩ như thế. Nhưng con người chứ chẳng phải ai khác đã phá vỡ thiên nhiên, để rồi nhận lại trái đắng này đây. Vườn cây đã chết, không, đúng hơn là đang dần biến mất. Giống một tội nhân bị tra tấn đến chết, chịu nỗi đau đớn tột cùng. Sầu riêng gai góc đến vô tận, còn mục ruỗng từ bên trong. Đất mẹ, thứ duy nhất nuôi dưỡng cây trái ngọt lành lại không thể sinh sôi, đem đến hy vọng cho mảnh vườn nổi tiếng mấy đời... Tác giả: Đinh Thành TrungGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Nguyễn MinhThời lượng: 16p30g
Fri, 13 Oct 2023 - 16min - 206 - Truyện ngắn: Tàn tro
Khách dưới xuôi lên, như bị dẫn dụ, trăm người như một, ai cũng phải cố đến Dốc Mù một lần cho biết. Đến ban ngày, nhìn con dốc vần vũ khói sương, hoang lạnh, cô liêu giữa đỉnh trời vẫn chưa thỏa chí tò mò. Phải đến vào lúc tối khuya. Gió phả buốt lạnh thái dương. Gió rào rào chân dốc như tiếng xe khách rồ máy đổ đèo. Gió rền rĩ vút qua khe núi hẹp, như tiếng người ai oán, khóc than. Giờ ấy xe ôm không ai dám đi. Khách xuôi dắt díu nhau đi trong mù mịt sương giăng. Thẳng hướng Dốc Mù. Hoang mang, phấn khích. Tò mò, hồi hộp. Vì những chuyện tình lãng mạn được thêu dệt. Vì một bí mật không rõ thực hư được truyền tai nhau, về một cô gái cứ nửa đêm về sáng ngồi rũ tóc khóc than. Về những người bị mất tích ở Dốc Mù. Tác giả: Phong ĐiệpGiọng đọc: Ánh NguyệtMinh họa: Họa sĩ Phạm Minh HảiThời lượng: 39p52g
Mon, 09 Oct 2023 - 39min - 205 - Truyện ngắn: Mảnh trăng ngày ấy
Rồi người ta lại thấy anh ra cánh đồng, đứng rất lâu trên gò cao Mồng Năm, nơi ấy cứ đến dịp Tết Ðoan Ngọ là bọn trẻ mục đồng lại mang đồ cúng lễ ra tế vua Cờ Lau và chơi trò tập trận. Anh đi tìm tuổi thơ của thằng bé lưng trần sém nắng cùng đám trẻ hò hét vang trời cưỡi trên lưng trâu, giơ roi quất chúng khắp cánh đồng. Anh đi tìm một kỷ niệm sâu kín chỉ riêng anh và người ấy với những đêm trăng. Những đêm trăng đã lặn sâu vào vạt cỏ cánh đồng, vào lòng đôi trẻ, một cặp tâm hồn dồn nén thanh xuân như hai hạt lúa tới kỳ sậm hạt... Tác giả: Dương Phượng ToạiGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 24p11g
Fri, 06 Oct 2023 - 24min - 204 - Truyện ngắn: Con chung
Nội tôi nói cô Tư là con chung của nội và bà Hai Trầu ở Cầu Ðúc. Tôi thì không hiểu ất, giáp gì nên rất lấy làm lạ. Nhiều lần tôi hỏi, nội chỉ cười không nói... Tác giả: Nguyễn Thị Diệp MaiGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 16p00g
Mon, 02 Oct 2023 - 15min - 203 - Truyện ngắn: Đi qua niềm đau
Hai nhà ở cách nhau một quả đồi, băng qua bên này là đến nhà Rư. Rư sống với mẹ già ở lưng chừng đồi. Tay Rư khỏe, trái tim ấm, giọng nói sang sảng trong gió chiều, đã cuốn mất trái tim của đứa con gái mười tám. Mỗi lần nghe tiếng xe bò lóc xóc chạy qua làng là Thy lại cố ý ngó ra. Chẳng kịp cầm tay chỉ vội cười với nhau một cái. Rư thường chở sắn xuống chợ bán. Còn Thy bán rượu. Rượu nhà Thy ngon lắm, nhưng Rư bảo uống bao nhiêu cũng không thấy say mà nhìn vào mắt Thy, Rư lại say nghiêng ngả. Hôm Rư trao cho Thy cái vòng, tay cầm tay, Thy đã nguyện ngoài Rư ra cô sẽ không lấy ai nữa. Tác giả: Cao Nguyệt NguyênGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Phương ThanhThời lượng: 21p11g
Sat, 30 Sep 2023 - 21min - 202 - Truyện ngắn: Vàng hoa năm cũ
Bà nội đang cắm cúi ngồi khâu bên cửa sổ. Tôi đi thật khẽ, vòng qua chái nhà để vào cửa sau. Ngày bé, nhiều lần tôi làm bà giật thót. Tôi bị bà cho ăn đòn, nhưng chưa bao giờ chịu chừa cái trò ú tim dại dột đó. Bà còng quá, cái lưng gập, như sắp đổ ụp về đằng trước. Tóc bà chỉ còn lơ phơ vài sợi bạc. Núp sau cánh cửa, tôi lặng đi khi nghĩ rằng chẳng bao lâu nữa thân xác còm cõi kia sẽ làm một cuộc hành trình dằng dặc về nơi kiếp con người khổ ải được sinh ra... Tác giả: Nguyễn PhúGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà văn Phong ĐiệpMinh họa: Họa sĩ Đỗ DũngThời lượng: 28p43g
Mon, 25 Sep 2023 - 28min - 201 - Truyện ngắn: Bùa tình
Chuyện Ngần bị ậu Phảng bên mường Yến bỏ bùa tình lan khắp bản Chắm. Ai nghe cũng thấy tiếc, thấy tội. Ngần đẹp, dịu dàng như đóa bông trăng tháng ba tháng tư, vừa lớn chưa kịp biết hẹn hò đã rơi vào tay lão ậu quỷ ác của nhà mo Phàng Phiêu. Đó là nổ mo lớn và thiêng nhất vùng bao. Giỏi mo cúng, giỏi lấy thuốc chữa bênh, mà tiếng sợ nhất là giỏi làm bùa ếm. Đã ghét ai thì bùa sẽ làm cho ốm đau trầy trật quanh năm, làm việc gì cũng xui cũng hỏng, thậm chí sẽ chết nếu không biết mà đến lễ lạt van tha. Thương ai, muốn lấy ai, ếm bùa vào thì có nhốt trong hang đá, người đó cũng tự phá mà đến ở cùng. Tác giả: Phạm Tú AnhGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 33p52g
Fri, 22 Sep 2023 - 33min - 200 - Truyện ngắn: Giọt mật thiêng
Ông Thy đã ngồi dưới chân núi đá ba ngày ba đêm, hai tay chắp lên trán suốt như vậy, mái tóc muối tiêu thi thoảng lại rung lên bởi những cơn ho. Suốt mấy ngày qua cả bản, đàn ông, thanh niên, và các chú bộ đội biên phòng đã gần như lật tung từng viên đá, từng lùm cây ngọn cỏ nhưng vẫn không tìm được tung tích của thằng Dua. Nó mất tích khi cùng đám bạn cả gan leo lên ngọn Pía cao sừng sững sau bản, bọn chúng định đi tìm mật ong trăm năm, cái việc mà chưa một người nào trong bản Von nghĩ đến sẽ làm. Ấy thế mà bọn chúng dám trốn học giữa buổi, kéo nhau lên núi để lúc trở về thiếu mất một đứa, những đứa về được thì mặt cắt không còn hạt máu... Tác giả: Lý A KiềuGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 28p33g
Mon, 18 Sep 2023 - 28min - 199 - Truyện ngắn: Sau những hẹn hò
Tôi ước chừng anh ta đang cười thầm mà cũng có thể không phải như vậy. Trong những trò như thế này, chưa chắc ai đã là đồ chơi của ai, chỉ chắc chắn một điều là, dù gì, cuối cùng tôi cũng nắm phần thua thiệt. Tôi đặt tay lên vai Lâm: "Anh biết em ghét anh vì cái gì không? Vì trong tất cả các bạn của em, chỉ có anh là hay nói xấu vợ con. Em ghét cái trò lén lút của anh lên đây hàng tháng, em ghét anh lúc nào cũng ra vẻ buồn bã nhưng con anh vẫn nối đuôi nhau ra đời. Tác giả: Phan Thị Vàng AnhGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Minh MinhThời lượng: 15p14g
Fri, 15 Sep 2023 - 15min - 198 - Truyện ngắn: Xóm mắc kẹt
Xóm tám phương tứ hướng hội tụ, toàn dân thất nghiệp, lao động tự do, cơm áo gạo tiền phòng trọ đành bất chấp đâm đầu thông chốt về tỉnh mình. Bị chặn lại, rồi tập hợp đưa về đây. Cả trăm mấy người đều đã trả nhà trọ sau ba tháng mỏi mòn, gói ghém mớ đồ lụn vụn leo lên xe chạy về quê giữa những ngày "phong thành". Gặp chốt nỉ nôi than khóc, bu đông bu đỏ đến nỗi ông chủ tịch quận rối bời đành xin miếng đất hoang kẹp giữa hai quận, dựng bạt, cấp lều làm nơi trú tạm, chờ liên hệ nhà trọ miễn phí. Tác giả: Ân ĐiềnGiọng đọc: Xuân KhoaLời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài NamMinh họa: Họa sĩ Phương ThanhThời lượng: 15p51g
Mon, 11 Sep 2023 - 15min
Podcasts similares a RADIO NHÂN DÂN - TRUYỆN
- CNBC's "Fast Money" CNBC
- Power Lunch CNBC
- El Partidazo de COPE COPE
- Herrera en COPE COPE
- The Dan Bongino Show Cumulus Podcast Network | Dan Bongino
- Đài Hà Nội | Đọc truyện đêm khuya Đọc truyện đêm khuya - Podcast Đài Hà Nội
- Es la Mañana de Federico esRadio
- La Noche de Dieter esRadio
- La rosa de los vientos OndaCero
- Más de uno OndaCero
- La Zanzara Radio 24
- L'Heure Du Crime RTL
- El Larguero SER Podcast
- Nadie Sabe Nada SER Podcast
- SER Historia SER Podcast
- Todo Concostrina SER Podcast
- 安住紳一郎の日曜天国 TBS RADIO
- TED Talks Daily TED
- The Tucker Carlson Show Tucker Carlson Network
- 辛坊治郎 ズーム そこまで言うか! ニッポン放送
- 飯田浩司のOK! Cozy up! Podcast ニッポン放送
- 武田鉄矢・今朝の三枚おろし 文化放送PodcastQR
Otros podcasts de Noticias y Politica
- Thời sự quốc tế - VOA VOA
- Podcast Báo Tuổi Trẻ Báo Tuổi Trẻ
- KBS WORLD Radio Bản tin hàng ngày KBS WORLD Radio
- Góc khuất Việt Nam RFA
- Radio Dap Loi Song Nui Radio Đáp Lời Sông Núi
- Tin nhanh mỗi ngày Báo Tuổi Trẻ
- RADIO NHÂN DÂN - TIN TỨC BẢN TIN THỜI SỰ - BÁO NHÂN DÂN
- SBS Vietnamese - SBS Việt ngữ SBS
- Global News Podcast BBC World Service
- Đài Hà Nội Đài Hà Nội
- Tình Yêu - Hôn Nhân Báo Phụ Nữ
- VOA Talk Shows - VOA VOA
- 財經一路發 News98
- Urban Development and City Politics Naziha Nasrin
- Politics Politics Politics Justin Robert Young
- Радио «Комсомольская Правда» - Москва Радио «Комсомольская правда»
- Global Politics La Trobe University
- Inside Politics The Irish Times
- Hondelatte Raconte - Christophe Hondelatte Europe 1
- VOV - Chương trình thời sự Đài Tiếng nói Việt Nam